Đơ̆ng noh sư iŏk rơmă đak toh, đak toh păng 'nhĕm rơmo kon mă pai đang boih, pôk ăn kơ lu pêng 'nu đe ei sa; gah sư dơ̆ng 'bơ̆t anăp awih awăn, lăm kơdrơ̆ng 'long. Thoi noh lu đe ei sa.
Lu sư blah tơgar iŏk pơlei tih kơjăp păng chŭn mir teh 'lơ̆ng, lu hnam 'bĕnh kơ tơmam 'lơ̆ng, lu đak sơlŭng, pơgar hơmu, pơgar ôliwơ păng plei 'long lơ; lu sư sa phĭ mah rơkah rơkai păng bek, hiôk chơt lăm tơdrong 'mêm Kră Yang tih dêh.
Mă-lei, lu sư ưh kơ chu kiơ̆ nơ̆r păng sơngah kơ Ih, hŭt lê̆ khôi juăt Ih tơ rŏng păng pơlôch lu bơngai khan lê̆ adrol Ih wă chông ba lu sư brŏk tơ Ih; mă-lei lu sư tơblĕk Ih rai dêh.
Mơ̆ng bĕ ơ lu rơmo akăn dêh Basan, oei tơ kông Samari, iĕm pơjuă lu bơngai dơnuh, pơgŏ pơđep lu bơngai hoh kơ đei, khan kơ lu klo iĕm: Chĕp ba sik tơ âu, lu nhôn huch!