Waa wù sɔŋtsuʼ u bənə, zəə, məə nlə, ghaa u dza, ‘Koʼo na tə wən ə, a lòʼ gub, wû khəə wə nlə wə, à loʼ wù fə̂ ə ghə̂ a kwɔɔ a kəmàʼlə ghə nsə ghə̂ a bəbə ghə.’
I loʼ sey n təŋkey, abə i loʼ nə̀, nghee Zə̀ kə â tuu maʼanə ghə̂ a Təjuu ghə bòʼ bəb i ghə, zə â ghəŋə nə̀ ghə̂ a mbi a doʼo bə nə kəfə kəmɔʼ ghi Zə̀ kə, zə i boʼo doʼlə ngee abə Zə̀ kə kəm ney nyi bənə Juu tə ibam ə? Zə i bɔɔmə doʼlə kə tə̀ wù kpuunə zhəm dzəŋŋə bənə nə ivə, doʼo bə utaw.
Saa n keeli nya nə̀ abə laŋ kə dza kə nə̀ ngee, kə dza ndow tə̀ ghə̂ ghey ghə loʼnə n tənə kəlaŋ. I loʼ sey ni fìi naŋa dzuu a ghə̂ adzəm fa n mbi nə̀ kə ghə nə taa daŋanə nsə ni ghəŋə tsu nə̀ ghə keeli tsu nə̀ ghə n bwu səə n sə K-a-zə̀. Sey Zə̀ kə khənu zuŋ kə ni saʼ ghə.
Ngaŋ! Abə aghə̂ adzəm fa n mbi tsəm loʼ kə ghə̂ a badla ghə aghəə ghə, Zə̀ kə kee dza tsə kə isəŋə nəŋə tədzəm. I loʼ tə i tɔ̀ɔ doʼo n màʼlə K-a-zə̀ nə̀, “Zə̀ kə, aghə̂ adzəm a khə ni keeli nə̀ wə naŋŋənu ghɔɔmə zə zə̀, Nə̀ ghə kwu kə wɔ n ghə i ghaa zə, wə i saʼa zəənu.”