Ơ kòn ùr Siôn, hòn chò hừh hơh tĕ! Ơ kòn ùr Jerusalem, driau dờng tĕ! Ne, Bơtau ai dê tus mơ ai, Kơnràñ la Bơtau pha lin mơ ai bơta pha lin rlau, pơndêt să mơ hào hơđang dô nơm alàng, dô nơm alàng kòn, kòn alàng me dê.
Mơya cau gơnrơh đơs mơ khai lah: “Ơ Sacari, bañ rngòt, bơh bơta hòi dan mê dê neh geh dòp; bau mê la Elisabet rơp deh mê in dô nă kòn klau, mê tơmoh sơnđan tĕ khai la Jang.
Añ la cau dềt rlau jơh tòm ală cau sàng goh; bulah behơ̆ Kơnràñ neh ai añ in bơta nđàc hơ̆, nàng añ bơto yal làng bol bơdìh in bơta pas gơs ò git lơh Bơtau Krist dê,