4 A dìib lùrbə́bà Vannábò, tíil mání búlbà vəŋ bə́i, kə bə́ zìi só zɛ.
Yír gùurɛ̀ mùuŋ voo: “Yí kə dì̧i̧b pə́bə́ tíil lɛ̀! Gɛ̀nbògə̀rɛ̀, a tə̀ pə́bə́bà nór fú̧u̧ ri.”
Ŋkó líilnə̀ ɛn də́ə pai, və ə̀rgəŋ fú̧u̧ kə və laŋə́mmà̧. A lúbà, a yaa pə́mmà̧!
Vannábò, a mìn yágbə́ró, a yà̧mbə́ró, a yágbà nòn mán bee, a vàm lùrbə́bà.
Asab vɛ́rɛ̀, wɛ̧́ŋgəŋ yíri. Vannábò, ɛn kó rɛ̀ a mìn və̀əbə́ gu ní? ɛn kó rɛ̀ a nòŋ pu tàmtò mání mú yò ní?
Gɛ̀nbògə̀rɛ̀, nòn mán yò gá kee tə́b sóo yanɛ́?
Vannáb Sòryír bə́ní, a à̧a̧ tìibtibə́bà, a yág pə́bə́bà nónì.