16 Ma inha tông nưm na ngcang sớng ada ticuoi ngki idô: “Mái chô ien ŏ nư! Seq Yang Arbang-pilŏ́ng dyôn mái bôn khám tớc khám cha.” Khán inha tông iki, ma inha lớiq choi, callong tin inha ớq tarnáp.
Yê-su arô top rian te án tớq nga án, alứng án tông idô: “Cư sáng sruiq táq lư ada ticuoi clứng ndô, co nha-án át alứng cư khoiq pe ingái dyơ, alứng nha-án ớq crơng tanna cha. Cư lớiq ính nha-án chô pallúng nnŏ́h sớng, dáh lơ nha-án dứm tớq carna.”
Ndóng cư sáng pinhaih, inha khoiq chiam cư dyôn bôn cha. Ndóng cư hál dơq, inha khoiq dyôn cư ngoiq. Ndóng cư la tumoi laq, inha khoiq pasôl cư, alứng dyôn cư mot tớq dúng inha.
Ndóng cư ớq tampớc, inha khoiq dyôn cư bôn tampớc. Ndóng cư a-ái, inha khoiq tớq partê cư. Ndóng cư át tớq coq tôt, inha khoiq tớq alang cư.’
Yê-su tông án idô: “Ama ơi! Cháq mái cơt bánh, co mái tin. Mái chô bánh suanh ien ŏ. Mái lư lớiq cơt a-ái nnáng arớq ndô.”
Cóq inha amoih yớu simớt simơi. Cóq inha viar te máh arnáq saq, ma táq nưm arnáq ŏ sớng.
Cư lớiq bôn tông parnai ngki co ính patot inha cóq táq. Ma cư ính inha chom bôn máh ticuoi ndon tarchoi yớu nhéq te tarngứh tarhơ. Iki cư ính chim inha, inha lư bôn mít cannính amoih yớu arớq nha-án ma lớiq.