13 “Ma ưlla ngki ôi munáq te top nha-án idô: ‘Yớu ơi! Cư lớiq bôn lop inha. Inha khoiq sŏ́ng alứng cư, inha táq mui ingái, cư dyôn inha bôn cống mui callong práq.
Iki inha ial práq cống inha, dyơ chô. Khán cư ính dyôn máh ticuoi ndon tớq táq tatun li-arli alứng inha,
Ưlla ngki ính dyôn cống ticuoi thuthe mui ingái mui callong práq. Dyơ án yua nha-án pôq táq arnáq tớq nưong án.
Dyơ án plốh ticuoi ngki idô: ‘Yớu ơi! Imo mái tớq hớu cha arsuoi ma lớiq sứp au ngai báq tớc ndóng hớu cha arsuoi?’ Ma ticuoi ngki lớiq chom ôi amớh.
Yê-su tông án: “Yớu ơi! Arnáq amớh mái ính táq, mái táq adứh!” Dyơ ngai tớq kéu alứng cŏp Yê-su.
Ma cư ính ôi lieh inha idô: “Ơ em ai ơi! Imo inha dáh tông iki ada Yang Arbang-pilŏ́ng? Adéh cuteq lớiq têq tíq ticuoi man án idô: ‘Imo mái man rớp cư arớq idô?’”