17 Dyơ án parngíh idô: ‘Lớiq bôn nnáng ntúq ính dŏq máh culái te pidái cư. Imo cư ính táq hoi-ndô?’
Nha-án tanghúng lieh te parnai Yê-su tông. Alứng nha-án munáq táq-ntêr ada munáq idô: “Án tông iki la co he clớiq dông beng.”
Khán ticuoi mmo seq amớh te inha, cóq inha dyôn án ngki. Alứng khán ticuoi mmo ính manh amớh te inha, cóq inha dyôn án manh ngki.
Bôn munáq thới sái rit Isa-ra-el tớq nga Yê-su. Án plốh co ính chim Yê-su, idô: “Thới ơi! Amớh cư cóq táq dyôn têq bôn tumống níc-níc?”
Ma cóq inha bôn mít cannính ính choi ticuoi kidit. Iki inha cơt práh díh tớq callúng alứng tớq tieh.
Yê-su cato nha-án tớq parnai acám idô: “Bôn ticuoi súc, tớq pidái án bôn culái along a-ưi lư.
Dyơ án parngíh loi idô: ‘Cư táq idô: Talóh tinong tieq, dyơ táq tinong tamme dyôn pưt hơn te nsuoi. Dyơ cư pachúng dŏq máh sro alứng máh crơng cư tớq tinong tamme.
Dyơ Yê-su cato top rian te án idô: “Iki cư tông inha idô, inha êq rớu-ri te pang tumống inha; amớh inha ính cha lớiq la ính tớc.
Inha êq rớu-ri te crơng ngoiq cha.
Cóq inha táiq ntưn mpoq inha, dyơ choi ticuoi kidit. Alứng cóq inha ial máh crơng ngáih ndon lớiq têq rúng; dyơ dŏq máh crơng ngki tớq pilŏ́ng, la ntúq máh crơng ngki lớiq nai pít; siveng lớiq têq mot tôiq, alứng atóh lớiq têq cha.
Iki tampeng ngki parngíh idô: ‘Ưlla cư tumán ính táh cư. Án lớiq dyôn cư kiaq me nnáng mun án. Imo cư ính táq hoi-ndô? Cư ớq bánh rêng dŏq táq pidái. Khán pôq suseq, ngki cư achiet táq ngai.
“Cư tông inha loi idô: Khán inha bôn a-ưi crơng ntưn, cóq inha dyôn ticuoi cannŏ́h hơ; iki máh crơng ngki táq dyôn inha bôn a-ưi yớu. Dyơ tớq ingái ntưn inha pít nhéq, ingái ngki Yang Arbang-pilŏ́ng ính dyôn inha át tớq ntúq têq tumống níc-níc.
Tư Yê-su sáng án tông iki, Yê-su tông lieh án idô: “Mái yôl clớiq mui nốh. Cóq mái chô táiq nhéq máh mun mái; dyơ ial práq ngki choi máh ticuoi kidit. Khán mái táq iki, mái lư bôn mun tớq pilŏ́ng. Dyơ cóq mái tớq alứng veng tapun cư.”
Ticuoi sút tông án idô: ‘Ŏ lư mái táq! Mái la ticuoi ŏ táq arnáq cư! Co mái táq ŏ te práq biq ndô, iki cư ính chóh mái dyôn cơt sút tớq mui chít vel.’
Yon ôi nha-án idô: “Ticuoi mmo bôn bar pláh au, cóq án dyôn ticuoi ndon ớq au. Ticuoi mmo bôn crơng tanna, cóq án táq muchứng ngki tưi.”
Án dông angốh nha-án te coq, alứng án plốh idô: “Yớu ơi! Cư cóq táq amớh dyôn têq bôn tumống níc-níc?”
Tư top nha-án sáng parnai ndô, nha-án sáng anguaq lư. Dyơ nha-án plốh Phi-er alứng top dyưng ati cannŏ́h idô: “Em ai ơi! Imo he cóq táq hoi-ndô?”
Khán bôn ngai te top tin ma túh kidit, cóq inha choi án. Cóq inha táq ang mát móh ada ticuoi tumoi.
Cóq mái patáp máh ticuoi súc tớq pang ndô, êq dyôn nha-án cuhống. Êq dyôn nha-án kinứm crơng ntưn tớq pang ndô, co crơng ngki lớiq át níc alứng nha-án. Ma cóq nha-án ngcong te Yang Arbang-pilŏ́ng, co án táp dyôn he bôn cứp nốh crơng, dŏq he têq át bui ŏ.
Imo he têq chom te callong amoih? He chom callong ngki la co nhơ te Yê-su Crit chiuq pít tarngứh án tang he. Piaiq lư la he loi cóq chiuq pít tarngứh dŏq tarchoi em ai he.