16 Yê-su cato nha-án tớq parnai acám idô: “Bôn ticuoi súc, tớq pidái án bôn culái along a-ưi lư.
Alứng bôn callong cannŏ́h loi atôh tớq cuteq ŏ. Callong ngki dáh ŏ alứng cơt culái ŏ. Mui tôm cơt mui culám callong. Mui tôm loi cơt tupát chít callong. Alứng mui tôm cannŏ́h loi cơt pe chít callong.
Táq iki, inha lư bôn cơt acái acon A-ám inha tớq pilŏ́ng. Co án dyôn mát pandang claq nga ticuoi ŏ alứng ticuoi lới. Alứng án dyôn bo srôq ticuoi tinớng ŏ, alứng ticuoi lớiq tinớng ŏ.
Dyơ Yê-su tông máh ticuoi át paniar ngki idô: “Inha át dyôn ahôi, êq dyôn mít cannính inha cơt ham; co pang tumống ticuoi lớiq bôn át alứng ntưn mpoq a-ưi.”
Dyơ án parngíh idô: ‘Lớiq bôn nnáng ntúq ính dŏq máh culái te pidái cư. Imo cư ính táq hoi-ndô?’
Ma Yang Arbang-pilŏ́ng yôl táq a-ưi tíc ŏ dyôn nhéq tưh ticuoi chom arlớih lư, án la Yang ndon sút pưt lư. Án dyôn inha bôn li puoq bo, bôn crơng tarnóh crái tớq ngư, alứng bôn khám crơng tanna. Iki mít inha sáng bui lư.”