8 Kể cán dáhng: “Pải Kể Hông, cáu mi đàng tàhng Kể Hông khàu hơn, tán hổ Kể Hông càng vam nưhng dụ tay tử củ cáu cọi đày đáy.
Cáu hẻht đúhm thủ lohng nãhm hừ mạhn slú bahng nãhm tẻc ngảhm sạ tỗi; tẹo vạ mì Hông nưhng ma nem cáu, mi kên nể hởn cáu, cáu mi đàng thìu hai hừ Mưhn. Mưhn cọi hẻht đúhm thủ lohng nãhm hừ mạhn slú bahng Kể Slíhng đời fay.
Tẹo vạ Dahng cổ tai lan tàng Mưhn, sau càng vạ: “Chỉhng cáu cừhn Kể Hông hẻht đúhm thủ lohng nãhm hừ, hẻht lahng Kể Hông tẹo ma đời cáu?”
Kể Hông Dê-su dàhng mư tah khàu cưhn tế, sau càng: “Cáu ại, cử sịhng pay.” Chíhc sị, cưhn pehn hạu đày sịhng.
Kể Hông Dê-su càng: “Cáu cọi páy, dá đáy hừ mưhn.”
Vị cáu sạhm dụ tàh kên củ cưhn ựhn, cáu sạhm mi cúhn lìhng tàh kên cáu; cáu hã cưhn này: ‘Páy!’ dụ mưhn páy; hã cưhn ựhn: ‘Ma!’ dụ mưhn ma; đời hã tay tử củ cáu: ‘Hẻht vệc này!’ dụ mưhn hẻht.”
mi đàng nay vạ lụhc củ cố dả. Hổ cố chểu lụhc lùhm cưhn hẻht mởn củ cố ni.’
Cưhn lụhc càng sau cố: ‘Cố ới, lụhc sạ tỗi đời fã sau cố, mi đàng nay vạ lụhc củ cố dả.’
Hảhn pehn tế, Si-môn Fi-e-lơ kị lohng phểng thủ khạu Kể Hông Dê-su sau càng: “Pải Kể Hông, hổ pởc khọi lụhc, vị lụhc dụ cưhn mi tỗi.”
Hông tế ma nem cáu, tẹo cáu mi đàng kề sợc hai Mưhn.”