10 Đày ngihn pehn tế, Kể Hông Dê-su lã chởc sau càng đời mạhn cưhn páy thẻo Mưhn vạ: “Cháhn, Cáu hã mạhn slú, Cáu sahng hảhn cưhn hah cháng I-sơ-la-ên mi lộ slửhn pehn tế.
Mưhn càng vạ: “Toi mệ tế ới, mưhng mi lộ slửhn lống! Lộ mưhng ợc mộng cọi đày pehn!” Ngáy cháng dơ tế, lụhc sláo mưhn đày đáy.
Cáu hã hừ mạhn slú hũ: Hỏn tóhng fống, sláy fống cọi mi lái cưhn ma nạhng say song đời Áp-la-ham, I-sác, đời Da-cốp cháng nởc vú tihng fã.
Vị cáu sạhm dụ tàh kên củ cưhn ựhn, cáu sạhm mi cúhn lìhng tàh kên cáu; cáu hã cưhn này: ‘Páy!’ dụ mưhn páy; hã cưhn ựhn: ‘Ma!’ dụ mưhn ma; đời hã tay tử củ cáu: ‘Hẻht vệc này!’ dụ mưhn hẻht.”
Mưhn lã chởc vị slíhm mi slửhn củ hảu. Lẽo Mưhn càng hã slón khảhp mạhn bàn sàh tế.
Hảhn lộ slửhn củ hảu, Mưhn càng: “Lụhc ới, tỗi lỗi củ lụhc đày thá!”
Tẹo vạ Mưhn càng đời cưhn toi mệ: “Lộ slửhn củ lụhc đã cảu lụhc; cử páy pihng án.”
Tịhng mạhn vam tế, Kể Hông Dê-su lã chởc mơ kể cán, pảhn ma hã páng dứhn páy nem Mưhn vạ: “Cáu hã mạhn slú, cháng dứhn I-sơ-la-ên, Cáu sạhm mi hảhn lộ slửhn hah pehn tế.”
Hảu nhéht hảhn lã chởc sau tô khạhm: “Tại chùhng mạhn cưhn đáng càng tế mi sự cưhn Ca-li-lê a?