23 Lúhc tế, Cáu cọi càng dõ dang đời hảu vạ: ‘Mạhn óhng hẻht ạc ới, cử thỏhn ọc khọi Cáu, Cáu sahng hũ mạhn slú táhc hoi!’”
Tẹo vạ cưhn chù dáhng: ‘Cáu càng cháhn đời mạhn sláo, cáu mi hũ mạhn sláo dụ cưhn hah lẽo.’
Nem tế, Mưhn càng đời mạhn cưhn dụ bờng slãi vạ: ‘Mạhn óhng bĩ vển vạc ới, cử thỏhn ọc khọi Cáu, páy khàu fay tợi tợi đã pện slãhn hừ phỉ vú sau mạhn phỉ cải củ mưhn.
Sli chù hơn tửhn díhn sau hảhp tú tẹo dả, mạhn slú dụ nọc tóhp tú veo vạ: ‘Pải chù, hổ khảy hừ mạhn phủ!’ Chù cọi dáhng vạ: ‘Cáu mi hũ mạhn slú hỏn hah ma.’
Tẹo vạ chù cọi càng sau mạhn slú: ‘Cáu mi hũ mạhn slú hỏn hah ma. Tại chùhng mạhn óhng hẻht lộ mi slíhm chihc tế, cử thỏhn ọc khọi Cáu!’
Cáu dụ cưhn hẻn slựhn đáy. Cáu hũ dơng Cáu, đời dơng Cáu hũ Cáu;
Mại, áhn tị mảhn chảng củ Kể Vú Fã vữhn díhn mảhn, sau vam đày hõhn dạu vạ: “Kể Hông hũ mạhn cưhn slụhc mơ Mưhn;” sau: “Cưhn hah cau hổ mihng Kể Hông dụ fải phện cháy lộ bô mi slíhm chihc.”
Mạhn páng má, mạhn óhng hẻht ngê fu fẻp, mạhn óhng fảt éo, mạhn óhng khà cưhn, mạhn óhng thơ tợng thưhn, sau mạhn óhng ại hẻht ọc ma lộ vá cà tô dụ nọc slèng.