22 “Thả dụ tứhng củ đúhc đáng. Sáhn thả lụhc đáy dụ cả đúhc đáng lụhc cọi téhm áhn hụhng,
Bô mi cưhn hah đếng tứhng tẹo taht tàh áhn thuhng, tẹo vạ taht tihng khả tứhng tẻc mưhn ìhng hụhng mõi cưhn cháng hơn.
Vahn hah hảu tô lố lỉ páy đên thơ; sau hỏn hơn này thửhng hơn ựhn, hảu èo pìhng sau tô say kíhn tỏn sau tõng với fahng, cháhn slíhm,
Tẹo vạ cáu láo, lùhm Ê-va bĩ tú ngu dụhng kỉ mau tẻc lảu nhạu pehn hư, dụ ị ngảhm củ pị nõng sạhm bĩ vại, tóhc lộ cháhn chíhc sau síhng sịhng tỏi sau Hông Kểt pehn tế.
Mạhn cưhn hẻht khòi ới, cử slahn láo, áu tõng cháhn chíhc tịhng fuhc cưhn chù tị dạ, lùhm tịhng fuhc Hông Kểt,
Mạhn cưhn khòi ới, cử tịhng fuhc chù mơ fạhn đúhc đáng cháng mõi lộ, mi sự tán tịhng fuhc tỏi nà, lùhm cưhn cổ tai hẻht đáy slíhm cưhn, tẹo vạ vị kỉhng láo Kể Hông, tịhng fuhc sau cháhn slíhm.