29 Sáhn thả bờng slá hẻht lụhc sạ tỗi, cử váhc sau víht mưhn páy! Vị tảo tày lụhc tóhc fạhn đúhc đáng nưhng nhahng hởn cả đúhc đáng bĩ víht khàu tị fay nguhc.
Da láo mạhn óhng khà đúhc đáng tẹo mi khà đày khảhn ngau, tẹo vạ láo Kể Vú Fã hẻht sư sệt cả khảhn ngau đời đúhc đáng cháng fay nguhc.
Fúhc hừ cưhn hah mi lóhm sạ vị Cáu!”
Sáhn cưhn hah đày cả tị dạ tẹo tóhc khảhn ngau chàu dụ mi íhc lahng? Cưhn tế áu ca lahng ma tổi khảhn ngau chàu tẹo?
Tẹo vạ tẻc mẽhn hẻht hoi lóhm sạ hừ hảu, lụhc cử páy ọc hài tẻm pá, cahp áu tú pá hah kíhn béht tau sli, khảy pảc mưhn ọc ma, cọi hảhn mứhn ngưhn nưhng. Cử áu mứhn ngưhn tế đòng slề hừ Cáu sau lụhc!”
Vị mi mạhn cưhn bĩ dếm tư sli hẽhng sléng; mi cưhn dếm hỏn mư cưhn hảu, sau mi cưhn tảng dếm vị nởc vú tihng fã. Cưhn hah nhựhn đày vam này, cử nhựhn pay.”
Khồ hừ mạhn slú, mạhn sláy kỉ leht đời cưhn Fa-li-si, dụ mạhn óhng tạo lĩ cà! Vị mạhn slú páy khảhp hài đời tị tóhm tẻc áu đày cưhn nưhng ma khàu đão; tẹo vạ sli cưhn tế khàu đão, mạhn slú hẻht hừ cưhn tế pehn lụhc củ fay nguhc tohp slóng mạhn slú.
Thehng ngu ới, ồ éhc ngu đohc tế, hẻht pehn hư mạhn slú thột ọc khọi lộ sẹt fạt củ fay nguhc đày?
Tẹo vạ Cáu hã mạhn lụhc: Cưhn hah bưhc pị nõng chàu sạhm đàng bĩ ta ạn sẹt; cưhn hah đạ pị nõng chàu dụ: ‘ngú bà’ dụ đàng bĩ mạhn cưhn mi kên sẹt; cưhn hah đạ pị nõng chàu vạ pạc mởng dụ đàng bĩ fạt cháng fay tị nguhc.
Sáhn mư slá củ lụhc hẻht hừ lụhc sạ tỗi, cử thàhm đời víht mưhn páy! Vị tảo tày lụhc tóhc fạhn đúhc đáng nưhng nhahng hởn cả đúhc đáng fải páy khàu tị fay nguhc.
Cưhn nưhng sáhn đày cả tị dạ tẹo vạ tóhc khảhn ngau chàu dụ mi lỡi ca lahng?
Tẹo vạ Cáu chì hừ mạhn lụhc hũ fải láo cưhn hah: Fải láo Hông tị sli đã khà dả, nhahng mi kên cáhng lohng fay nguhc. Đúhng pehn tế, Cáu hã mạhn lụhc, fải láo Hông tế!
Mạhn hau hũ vạ óhng cưhn cảu củ mạhn hau đã tô say tỏc téng khàu mãy khảng khạy đời Mưhn, tẻc óhng cưhn mi tỗi lỗi bĩ sư sệt, sau mạhn hau mi nhahng hẻht khòi hừ tỗi lỗi thẻm.
Vị sáhn pị nõng đếu thẻo đúhc đáng dụ fải thải; tẹo vạ sáhn pị nõng nhơ Kể Slíhng hẻht hừ thải cóhng vệc củ đúhc đáng dụ pị nõng cọi đếu.
Tẹo vạ cáu đãi đúhc đáng cáu khẻhn mảhn, páht mưhn fải fuhc, nhỡ vạ nem sli cáu càng slón hừ cưhn ựhn, tẹo chỉhng chàu tẹo bĩ víht bồ mỉ.
Pehn tế mạhn cưhn slụhc mơ Hông Kểt Dê-su đã tỏc téng đúhc đáng sau mạhn náhm nế đời lộ slờng chàu tihng mãy khảng khạy dả.
Pehn tế cử khà thải mạhn lộ slờng tị dạ lùhm fảt éo, mi sláh sịhng, hohm slờng, ợc ại sàu sau thảm slíhm; vị thảm slíhm dụ lộ hẻht thơ tợng slởng;