10 Kể Hông Dê-su càng đời hảu: “Da láo, cử páy hã mạhn pị nõng củ Cáu páy Ca-li-lê, dụ tế hảu cọi hohp Cáu.”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su chíhc sị càng đời hảu: “Cử òn slíhm, Cáu này, da láo!”
Vú cọi dáhng vạ: ‘Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, sli mạhn lụhc hẻht lộ tế hừ cưhn nưhng kèm nhéht cháng mạhn pị nõng này củ Cáu, dau dư đã hẻht hừ Cáu.’
Mưhn cọi dáhng tẹo vạ: ‘Cháhn, Cáu hã mạhn slú, sli mạhn slú mi hẻht mạhn lộ tế hừ cưhn nưhng tảhm kèm nhéht cháng mạhn cưhn này, dau dư mạhn slú mi hẻht hừ Cáu.’
Tẹo vạ nem sli Cáu đếu tẹo, Cáu cọi páy tị Ca-li-lê cỏn mạhn Lụhc.”
Slíhp éht cưhn páy nem học páy tổ tị Ca-li-lê, thửhng nhọt pô tị Kể Hông Dê-su đã chì hừ hảu.
Tẹo vạ cưhn lìhng fã càng đời mạhn toi mệ vạ: “Da láo, vị cáu hũ mạhn slú sihm Kể Hông Dê-su, Hông đã bĩ tỏc téng khàu mãy khảng khạy.
Cử páy khại càng hừ mạhn cưhn páy nem học Mưhn hũ vạ Mưhn hỏn tị thải đếu tẹo, đời này, Mưhn đáng páy tổ tị Ca-li-lê cỏn mạhn slú. Dụ tế, mạhn slú cọi hohp Mưhn. Tế dụ lộ cáu pảo hừ mạhn slú.”
Tổc lổc Kể Hông Dê-su hohp hảu đời càng: “Chao mạhn lụhc!” Hảu ma sàh, cỏt khả Mưhn đời thơ pải Mưhn.
Cử páy, pảo hừ mạhn cưhn páy nem học Mưhn sau Fi-e-lơ vạ Mưhn đáng páy Ca-li-lê cỏn mạhn slú. Dụ tế, mạhn slú cọi hảhn Mưhn lùhm Mưhn đã càng đời mạhn slú.”
Kể Hông Dê-su hã: “Da tah khàu Cáu, vị Cáu sahng khừhn đời Cố! Tẹo vạ cử páy tổ thửhng pị nõng Cáu, sau hã hảu vạ: Cáu đáng khừhn đời Cố Cáu sau Cố mạhn lụhc, đời Kể Vú Fã Cáu sau Kể Vú Fã mạhn lụhc.”
Tẹo vạ Mưhn hã vạ: “Cáu này, da láo!”
Vị mạhn cưhn Mưhn đã hũ cỏn dụ Mưhn sạhm đĩhng slãhn hừ hảu pển pehn lùhm slởng dợng Lụhc Mưhn, tẻc Lụhc tế đày hẻht Lụhc tau cháng lái pị nõng.