11 Vị mạhn lụhc lúhc hah tô mi cưhn khong dụ cahng kên hau, tẹo vạ mi sự lúhc hah sạhm mi Cáu ớ.
Vị tị hah mi slóng, slám cưhn nhơ mihng Cáu họi tô say Cáu cọi dụ cháng hảu.”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su hũ lộ này chỉhng càng đời mạhn cưhn páy nem học: “Hẻht lahng mạhn lụhc hẻht fên cưhn toi mệ tế? Cưhn này đã hẻht lộ nưhng đáy hừ Cáu.
sau slón hảu hẻn mõi lộ Cáu đã hã hừ mạhn lụhc. Sau này, Cáu cọi dụ sau mạhn lụhc hừ thửhng tỏhm tị dạ.”
Vị mạhn lụhc hải mi cưhn khong dụ hehn chàu, ại hẻht fúhc hừ hảu lúhc hah tô đày; tẹo vạ mi sự lúhc hah tô mi Cáu ớ.
Mạhn lụhc lúhc hah tô mi cưhn khong dụ đời hau, tẹo vạ mạhn lụhc bô mi Cáu mãi ớ.”
Mạhn lụhc éng slảy ới, Cáu mi nhahng dụ sau mạhn lụhc kì lái hửhng thẻm. Mạhn lụhc cọi sihm Cáu, sau lùhm Cáu đã càng đời mạhn cưhn Do Thái vạ: ‘Tị Cáu páy mạhn slú mi pehn hư páy thửhng đày,’ dụ sihn này Cáu sạhm càng đời mạhn lụhc pehn tế.
Bô mi kì lái hửhng, tị dạ cọi mi nhahng hảhn Cáu thẻm, tẹo vạ mạhn lụhc cọi hảhn Cáu. Vị Cáu đếu dụ mạhn lụhc sạhm cọi đếu.
Cáu đã hỏn Cố ma tị dạ, sau Cáu tẹo pởc tị dạ tẻc mơ đời Cố.”
Tẹo vạ sihn này Cáu ca mơ sau Hông đã sỏi Cáu ma, sau bô mi cưhn hah cháng mạhn lụhc khạhm Cáu: ‘Sláy páy hah?’
Lụhc mi nhahng dụ tị dạ thẻm, Lụhc mơ đời Cố, tẹo hảu vữhn dụ tị dạ. Cố slến ới! Hổ hộ hẻn hảu cháng mihng Cố, dụ mihng Cố đã pào hừ Lụhc, tẻc hảu pển đày pehn óhng tọc lùhm Mạhn Hau.
Hông tế fải đày hẻn tẹo tihng fã hừ thửhng tợi mõi thehng đày hẻht đáy tẹo, lùhm Kể Vú Fã đã càng cả pảc mạhn cưhn pảo cỏn slến tư sển tợi mự.
Hảu tán mán mạhn phủ vệc nưhng dụ fải đày kỉ thửhng cưhn khồ cuhng, dụ vệc cáu đã cổ tai hẻht cháhn.
Sáhn cưhn hah mi hang hụ tợi này, hảhn pị nõng hau đáng slều khong tẹo vạ mi hảhn chéhp đệp dụ hẻht pehn hư lộ đệp củ Kể Vú Fã dụ cháng cưhn tế đày?