31 “Sli Lụhc Óhng Cưhn lohng ma cháng đáy hụhng sau tại chùhng mạhn cưhn lìhng fã, Mưhn cọi nạhng tihng tện đáy hụhng.
Vị Lụhc Óhng Cưhn cọi ma cháng đáy hụhng củ Cố hau đời mạhn cưhn lìhng fã. Lúhc tế, Mưhn cọi pào slờng hừ tựhng cưhn, ti vệc hảu hẻht.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, thửhng tợi mõi thehng tổi mảh, sli Lụhc Óhng Cưhn cọi nạhng tihng tện đáy hụhng củ Mưhn dụ mạhn lụhc dụ mạhn cưhn đã páy thẻo Cáu, sạhm cọi nạhng tihng slíhp nhị tện, tẻc nạt tỗi slíhp nhị ngả cưhn I-sơ-la-ên.
Tẹo vạ thửhng cháng hưhn, mi hỉhng veo: ‘Tế, cưhn khởi ma! Cử ọc pay tàhng cưhn!’
Kể Hông Dê-su dáhng: “Chỉhng mưhng đã càng pehn tế. Tẹo vạ Cáu càng đời mạhn slú, mơ nem mạhn slú cọi hảhn Lụhc Óhng Cưhn nạhng bờng slá củ Hông Kên Lống đời nạhng tihng phà fã ma.”
Kể Hông Dê-su dáhng: “Chỉhng Cáu. Lẽo này mạhn slú cọi hảhn Lụhc Óhng Cưhn. Nạhng bờng slá Hông Kên Lống, Sau hễn ma cháng phà fã.”
Vị sáhn cưhn hah sláhc nhèn mơ Cáu sau đão Cáu cháng tợi fảt éo tỗi lỗi này, dụ Lụhc Óhng Cưhn sạhm cọi sláhc nhèn mơ cưhn tế sli Mưhn đời mạhn cưhn lìhng fã slến lohng ma cháng đáy hụhng củ Cố Mưhn.”
Tẹo vạ tư này mơ láhng, Lụhc Óhng Cưhn cọi nạhng bờng slá Kể Vú Fã kên lống.”
Vị sáhn cưhn hah sláhc nhèn mơ Cáu sau vam Cáu dụ Lụhc Óhng Cưhn cọi sláhc nhèn mơ cưhn tế sli Mưhn lohng ma cháng đáy hụhng củ chàu, củ Cố sau củ mạhn cưhn lìhng fã slến.
Lẽo Mưhn càng: “Cháhn, Cáu hã cháhn đời mạhn slú: Mạhn slú cọi hảhn fã khảy ọc sau cưhn lìhng fã củ Kể Vú Fã khừhn lohng tihng Lụhc Óhng Cưhn.”
sau càng: “Cưhn Ca-li-lê ới, hẻht lahng mạhn slú cử díhn chểu khừhn fã pehn tế? Kể Hông Dê-su này đã đày sláu khừhn fã khọi mạhn slú, sạhm cọi fán tẹo lùhm lộ mạhn slú đã hảhn Mưhn khừhn fã ni.”
nhơ tế Mưhn hẻht hừ pòn slíhm pị nõng đày mảhn chảng, slến sịhng, bô mi tị hah cảy đày tỏi nà Kể Vú Fã, Cố mạhn hau, sli Kể Hông Dê-su, Kể Hông mạhn hau, fán ma đời tại chùhng mạhn cưhn slến củ Mưhn!
Vị sli mi lĩhng pào ọc, sau vam veo củ cưhn lìhng fã tau, sau hỉhng ken củ Kể Vú Fã dụ chỉhng Kể Hông hỏn tihng fã cọi lohng ma. Lúhc tế, mạhn cưhn thải cháng Hông Kểt cọi đếu tẹo cỏn nhéht.
Tẹo vạ càng mơ Lụhc dụ mi vam càng: “Pải Kể Vú Fã, tện Mưhn sển nên van đãi, Kên lưhc củ nởc Kể Vú Fã dụ kên slứhc cháhn chíhc.
Sạhm pehn tế, Hông Kểt đã pai chàu tán hoi nưhng tẻc bồ cá tỗi lỗi củ lái cưhn; Mưhn tẹo cọi hễn ma hoi tại nhị, mi sự tẻc sláu tỗi lỗi thẻm, tẹo vạ tẻc pào ớn cảu hừ mạhn cưhn mộng tàhng Mưhn.
Sạhm chỉhng vị mạhn cưhn này ma Hê-nóc dụ lán chéht tợi củ A-đam đã càng vam pảo cỏn vạ: “Tế, Kể Hông ma sau lái lái cưhn slến
Tế, Mưhn ma sau mạhn páhc phà! Mõi thả cọi hảhn Mưhn, cả mạhn óhng đã teng Mưhn; tại chùhng mạhn ngả cưhn tihng nà tóhm dụ cọi hày thạn vị Mưhn. Cháhn sự pehn tế! A-men.
Lúhc tế cáu hảhn tện lống nưhng sau phợc sau Hông nạhng tihng tện. Tỏi nà Mưhn fã tóhm tô dồ lẽo, mi sihm hảhn tị hah hừ mạhn mưhn.
Cưhn hah hihng, Cáu cọi hừ nạhng đời Cáu tịhng tện Cáu, lùhm chỉhng Cáu đã hihng sau nạhng sau Cố Cáu tihng tện củ Mưhn.