42 “Mạhn slú ngảhm pehn hư mơ Hông Kểt? Mưhn dụ Lụhc cưhn hah?” Hảu dáhng: “Lụhc vú Đa-víht.”
Ồ éhc củ Kể Hông Dê-su Kểt, lụhc lán Đa-víht, lụhc lán Áp-la-ham.
Mạhn cưhn tihng thên kị pải Mưhn, đời càng vạ: “Sláy cháhn sự Lụhc củ Kể Vú Fã!”
Páng cưhn, óhng páy cỏn, cưhn páy nem sạhm tô say veo lộn: “Hô-sa-na Lụhc củ Đa-víht! Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma! Hô-sa-na tihng tị nhéht slúhng!”
Mưhn khạhm: “Pehn tế, hẻht pehn hư vú Đa-víht sli đày Kể Slíhng sổn sủhc tẹo nay Mưhn vạ Kể Hông đời càng vạ:
Sli Kể Hông Dê-su pởc tị tế, mi slóng cưhn fang páy thẻo Mưhn, đời veo hổ vạ: “Lụhc Đa-víht ới, hổ chéhp đệp mạhn lụhc!”
Na-tha-na-ên càng: “Sláy ới, Sláy dụ Lụhc củ Kể Vú Fã! Sláy dụ vú I-sơ-la-ên!”
Thô-ma càng vạ: “Pải Kể Hông củ lụhc sau Kể Vú Fã lụhc!”
Dụ này mi nhahng nhựhn hũ cưhn Hi Lạp hay cưhn Do Thái, cưhn nhựhn cáht náhng hay mi nhựhn cáht náhng, cưhn sahng hũ lái, cưhn Si-the, cưhn khòi hay ọc slỉ; tẹo Hông Kểt dụ tại chùhng sau cháng tại chùhng.