9 Páng cưhn, óhng páy cỏn, cưhn páy nem sạhm tô say veo lộn: “Hô-sa-na Lụhc củ Đa-víht! Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma! Hô-sa-na tihng tị nhéht slúhng!”
Sli Mưhn khàu Dê-lu-sa-lem, cả slèng tô hỗn nhao nhao, càng vạ: “Cưhn này dụ cưhn hah?”
Tẹo vạ sli mạhn sláy hẻht lễ tau đời mạhn sláy kỉ leht hảhn mạhn vệc lã Mưhn hẻht, đời đày ngihn lụhc đéhc veo khừhn dụ cháng đên thơ vạ: “Hô-sa-na Lụhc củ Đa-víht” dụ hảu nhéht bưhc
Vị Cáu hã mạhn slú, mạhn slú cọi mi hảhn Cáu thẻm, hừ thửhng lúhc mạhn slú càng: ‘Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma!’”
Sli Kể Hông Dê-su pởc tị tế, mi slóng cưhn fang páy thẻo Mưhn, đời veo hổ vạ: “Lụhc Đa-víht ới, hổ chéhp đệp mạhn lụhc!”
Nè hơn củ mạhn slú cọi bĩ bồ vếng vảng. Cáu hã mạhn slú, mạhn slú cọi mi nhahng hảhn Cáu thửhng sli mạhn slú càng vạ: ‘Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma!’”
“Đáy mihng Kể Hông tihng fã, Pihng án tàh tóhm, ớn pào hừ cưhn!”