29 Cưhn lụhc tế dáhng vạ: ‘Lụhc mi páy,’ tẹo vạ ma láhng ngảhm sạ, lẽo páy.
“Mạhn slú ngảhm pehn hư? Cưhn nưhng tế mi slóng lụhc bạo; kể tế ma càng đời cưhn lụhc tại éht: ‘Lụhc ới, vahn này lụhc cử páy hẻht cháng hạy mảc íht.’
Kể tế páy tổ cưhn lụhc tại nhị đời sạhm càng pehn tế. Cưhn lụhc này càng: ‘Ơ, lụhc páy này,’ tẹo vạ mi páy.
Cháng slóng cưhn lụhc bạo tế, cưhn hah hẻht thẻo ị cố?” Hảu dáhng: “Cưhn lụhc tại éht.” Kể Hông Dê-su càng đời hảu vạ: “Cháhn, Cáu hã mạhn slú, mạhn cưhn sláu slề đời mạhn sláo nha thồ cọi đày khàu nởc Kể Vú Fã cỏn mạhn slú.
tẹo cỏn nhéht, cáu slón hã hừ mạhn cưhn dụ Đa-máhc, tém tế dụ Dê-lu-sa-lem sau cả tị Du-đê, lẽo thửhng mạhn dứhn nọc vạ fải ngảhm sạ sau fán tẹo sau Kể Vú Fã, hẻht cóhng vệc đàng sau lộ ngảhm sạ.
Cỏn này pị nõng mi kì cưhn pehn tế. Tẹo vạ cháng mihng Kể Hông dụ Hông Dê-su Kểt sau cháng Kể Slíhng củ Kể Vú Fã mạhn hau, pị nõng đã đày slao sịhng, đày pển ọc slến sau đày sửhng slíhm chihc.