24 Kể Hông Dê-su dáhng vạ: “Cáu sạhm khạhm mạhn slú vam nưhng, sáhn dáhng đày, dụ Cáu càng hừ mạhn slú hũ Cáu hẻht mạhn vệc này hỏn kên lống hah.
Nè, Cáu sỏi mạhn lụhc páy lùhm tú dơng dụ cháng páng má nay. Pehn tế cử khốn khẹo lùhm ngu, sláh sịhng lùhm nohc củ ạp.
Kể Hông Dê-su khàu đên thơ; lúhc Mưhn đáng càng slón, mạhn sláy hẻht lễ tau đời mạhn cưhn kể tau cháng dứhn ma tá khạhm: “Hỏn kên lống hah Sláy hẻht mạhn vệc này, đời cưhn hah hừ Sláy kên lống tế?”
Đúhm thủ lohng nãhm củ Dahng hỏn hah ma? Hỏn fã hay hỏn thehng cưhn?” Hảu càng tô bay: “Sáhn mạhn hau càng: ‘Hỏn fã’ dụ kể tế cọi càng đời mạhn hau: ‘Pehn tế, tãi lahng mạhn slú mi slửhn Dahng?’
Kể Hông Dê-su càng sau hảu: “Cáu khạhm mạhn slú: Cháng vahn dệt pahc, đày fẻp hẻht vệc đáy hay vệc sã, pehn cảu cưhn hay khà cưhn?”
Vam càng củ pị nõng fải lúhc hah tô mi ớn đáy sau tứhc thẻm chứ, tẻc pị nõng hũ fải dáhng pehn hư sau mõi cưhn.