18 “Mạhn hảu đày ngihn dụ tị La-ma Mi hỉhng, hày thạn khỏhm lái; Tế dụ La-chên hày mạhn lụhc chàu, Mi chĩu tịhng phộn đáy, Vị mạhn mưhn bô mi dả.”
Pehn tế, vam củ cưhn pảo cỏn Dê-lê-mi đã càng đày lihng:
Mõi cưhn đáng hày khỏhm, thạn mơ mưhn; tẹo vạ Mưhn càng: “Da hày, mưhn mi sự thải ớ tẹo vạ đáng non.”
Lẽo cáu chểu thẻo, sau đày ngihn nohc fụhng hông nưhng đáng béhn cháng fã, veo heng: “Khồ thạy! Khồ thạy! Khồ hừ mạhn dứhn dụ tihng tóhm sli hỉhng ken tị slám cưhn lìhng fã ựhn ca pổ khừhn.”