18 Kể Hông Dê-su cảy đạ phỉ, đời mưhn ọc khọi vahng đéhc; ngáy lúhc tế, vahng đéhc đày đáy.
Sli tế, mạhn hảu áu ma hừ Kể Hông Dê-su cưhn nưhng bĩ phỉ dahp, thả fang sau vãhm; Mưhn dá đáy, hẻht cưhn tế càng đời hảhn đày.
Mưhn càng vạ: “Toi mệ tế ới, mưhng mi lộ slửhn lống! Lộ mưhng ợc mộng cọi đày pehn!” Ngáy cháng dơ tế, lụhc sláo mưhn đày đáy.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Tợi mi slửhn sau hô khẻng tế ới, Cáu cọi dụ đời mạhn slú hừ thửhng sli hah? Cáu cọi chĩu tày mạhn slú hừ thửhng lúhc hah? Cử áu vahng đéhc tế ma này hừ Cáu.”
Mạhn cưhn páy nem học tảng ma hohp Kể Hông Dê-su đời càng vạ: “Vị lahng mạhn lụhc mi tẹp phỉ tế đày?”
Kể Hông Dê-su pảhn ma, hảhn dạ tế dụ càng: “Lụhc ới, cử òn slíhm! Lộ slửhn củ lụhc đã cảu lụhc.” Ngáy dơ tế, cưhn toi mệ này đày đáy bĩhng.
Mưhn dá đáy bĩhng hừ lái cưhn chéhp ều pehn lái thehng bĩhng tảhng tảng, sau tẹp lái phỉ tẹo vạ mi hừ fẻp phỉ càng ca lahng vị mạhn phỉ hũ Mưhn dụ cưhn hah.
Vị Kể Hông Dê-su hẽhng càng: “Phỉ slói ới, cử ọc khọi cưhn này.”
Mạhn phỉ sạhm ọc khọi lái cưhn sau veo heng: “Mưhn dụ Lụhc củ Kể Vú Fã!” Tẹo vạ Mưhn cảy đạ sau mi hừ fẻp mạhn mưhn càng, vị mạhn mưhn hũ Mưhn dụ Hông Kểt.
Vị Kể Hông Dê-su đã càng hừ phỉ slói fải ọc khọi bạo tế. Lái hoi phỉ dahp khàu bạo tế; mại mạhn hảu phủhc sợc léhc, khàu cụhm sau kéng hẻn, bạo tế vữhn èo sợc léhc thào cụhm sau bĩ mạhn phỉ tải khàu tị tọhng vếng.
Sli đớn đéhc hẽhng khàu sàh, phỉ vưht heng mưhn pẹn lohng tóhm, vưht slàng heng mưhn. Tẹo vạ Kể Hông Dê-su cảy đạ phỉ sau dá đáy đớn đéhc tế, lẽo dáo hừ cố mế mưhn.
Sláo cử hẻht pehn tế cháng lái vahn hẻht hừ Phao-lô nhéht bưhc chỉhng pảhn tẹo càng đời phỉ vạ: “Cáu nhơ mihng Kể Hông Dê-su Kểt ọc lĩhng hừ mưhng fải ọc khọi cưhn này.” Ngáy dơ tế, phỉ chíhc sị ọc khọi.