22 Tế, mi cưhn toi mệ Ca-na-an nưhng hỏn tị tế ma đời veo hổ vạ: “Pải Kể Hông, lụhc củ Đa-víht, hổ chéhp đệp lụhc đời! Lụhc sláo củ lụhc bĩ phỉ dahp, chéhp khồ lái!”
Ồ éhc củ Kể Hông Dê-su Kểt, lụhc lán Đa-víht, lụhc lán Áp-la-ham.
Tẹo vạ Mưhn mi dáhng táhc vam. Mạhn cưhn páy nem học ma, nại hổ Mưhn vạ: “Hổ Sláy hã dạ tế mơ pay, vị dạ tế cử páy nem mạhn hau nại hổ mãi.”
“Pải Kể Hông hổ chéhp đệp thửhng lụhc bạo cáu! Lán bĩ bĩhng pạc mú, chéhp tỏt lái, lán hải bĩ lõhm khàu fay, sạhm hải lõhm lohng nãhm.
Mihng tểng Mưhn đày tam khảhp tị Si-li. Hảu tải mạhn cưhn bĩhng, mi mạhn thehng bĩhng tưht, bĩ phỉ dahp, pạc mú, kê bãi ma hừ Mưhn, đời Mưhn dá đáy tại chùhng.
Sli Kể Hông Dê-su pởc tị tế, mi slóng cưhn fang páy thẻo Mưhn, đời veo hổ vạ: “Lụhc Đa-víht ới, hổ chéhp đệp mạhn lụhc!”
sau veo heng: “Pải Dê-su pải Sláy, hổ chéhp đệp mạhn lụhc!”
Nhahng cưhn sláu slề díhn kẻc cháy cháy, tứhc mi dàm ngỡng thả khừhn fã, tán tóhp ứhc càng: ‘Pải Kể Vú Fã, hổ chéhp đệp lụhc, vị lụhc dụ cưhn nưhng sạ tỗi!’
Mạhn cưhn bĩ phỉ slói dahp sạhm đày dá đáy.