39 óhng thu vản hohc dụ mạhn phỉ; mu cohn dụ vahn tỏhm tị dạ; thỡ cohn dụ mạhn cưhn lìhng fã.
Cưhn hah càng ngihc sau Lụhc Óhng Cưhn dụ cọi đày thá; tẹo vạ cưhn hah càng ngihc đời Kể Slíhng mại tợi này hay tợi láhng sạhm cọi mi đày thá.
Mổi fahn lỏt cháng phụhm nám dụ cưhn tịhng đão, tẹo vạ lộ dáu sau mơ tợi này, lộ lảu lể củ fảt sai hẻht đão bĩ ngẹo ngê mi đáy.
Tẹo vạ sli mõi cưhn đáng non dụ óhng thu củ cưhn tế ma, vản hohc váhng khàu cháng na khàu tế lẽo páy.
Chù dáhng: ‘Óhng thu nưhng đã hẻht lộ tế.’ Mạhn tay tử càng vạ: ‘Pehn tế chù ại mạhn phủ lóhc hohc tế mỉ?’
Nhahng lùhm hohc váhng bĩ thỏm tẹo sau cóhm cháng fay pehn hư, dụ vahn tỏhm tị dạ sạhm pehn tế;
Thửhng vahn tỏhm tị dạ sạhm pehn tế, mạhn cưhn lìhng fã cọi ma, kẻc óhng ạc ọc khọi mạhn cưhn slíhm chihc,
Sli Mưhn đáng nạhng tihng pô Ô-li-ve, mạhn cưhn páy nem học ma thửhng tảng khạhm Mưhn vạ: “Hổ càng hừ mạhn lụhc hũ lúhc hah mạhn vệc tế hảhn hẻht ọc ma, đời mi lộ lahng pảo cỏn mơ lộ fán ma củ Sláy đời sli tợi tỏhm tị dạ?”
“Sli Lụhc Óhng Cưhn lohng ma cháng đáy hụhng sau tại chùhng mạhn cưhn lìhng fã, Mưhn cọi nạhng tihng tện đáy hụhng.
sau slón hảu hẻn mõi lộ Cáu đã hã hừ mạhn lụhc. Sau này, Cáu cọi dụ sau mạhn lụhc hừ thửhng tỏhm tị dạ.”
Tại chùhng mạhn lộ này ọc ma hừ hảu lùhm bai học nưhng, sau đày slì chẻp tẹo tẻc pảo hã hừ mạhn hau dụ mạhn cưhn đáng đếu dụ cáhp slảt mạhn tợi.
Tẹo vạ cáu láo, lùhm Ê-va bĩ tú ngu dụhng kỉ mau tẻc lảu nhạu pehn hư, dụ ị ngảhm củ pị nõng sạhm bĩ vại, tóhc lộ cháhn chíhc sau síhng sịhng tỏi sau Hông Kểt pehn tế.
Vị mạhn phủ mi khải slữ vam Kể Vú Fã lùhm lái cưhn ựhn. Tẹo vạ dụ cưhn đày Kể Vú Fã sỏi páy, mạhn phủ càng hã lộ cháhn chíhc cháng Hông Kểt, tỏi nà Kể Vú Fã.
dụ mạhn lahng tị pị nõng đã tựhng tẹp thẻo sli đếu lộ củ tị dạ, sôi thẻo cưhn cáhm kên tị tihng fã, dụ thưhn sihn này đáng hẻht vệc cháng mạhn lụhc hơn mi tịhng fuhc.
Tẹo vạ cháng mạhn vahn cáhp slảt này, Mưhn càng slón mạhn hau hỏn Lụhc Mưhn, dụ Lụhc tị Mưhn đã lahp khừhn hẻht Hông tẻc tảp áu mõi thehng; sạhm cả Lụhc tế, Mưhn đã hẻht ọc tị tóhm.
Vị sáhn pehn tế, tư tau sli hẻht tị dạ thửhng sihn này, Mưhn đã fải chĩu khồ lái hoi dả. Tẹo vạ sihn này, Mưhn đã hễn ọc ma hoi nưhng đố lẽo khàu một mạhn tợi tẻc pai chàu hẻht sléng lihng sláu tỗi lỗi páy.
Cử chưhng mưhc sau slìhng slac; óhng thu pị nõng dụ mạhn phỉ, lùhm tú slứ hõng, đáng hịhng cahng kên pị nõng, sihm cưhn tẻc khỏhp chán.
Sạhm chỉhng vị mạhn cưhn này ma Hê-nóc dụ lán chéht tợi củ A-đam đã càng vam pảo cỏn vạ: “Tế, Kể Hông ma sau lái lái cưhn slến
Tú luhng lống bĩ cáhng lohng, mạy dụ tú ngu mự ni, đày nay vạ mạhn phỉ hay Sa-tan, óhng lảu nhạu cả thehng cưhn. Mưhn đã bĩ cáhng lohng tóhm; mạhn cưhn tạy vam củ mưhn sạhm bĩ cáhng lohng sau mưhn.
Mưhn lảu nhạu mạhn dứhn tihng tóhm bahng dảu lã tị mưhn đày fẻp hẻht tỏi nà tú củ; sau hã hảu hõhn tợng tú củ đã bĩ slớng bahng kểm tẹo vữhn đếu.
Tẹo vạ tú củ bĩ cahp, sau cưhn pảo cỏn cà — óhng đã hẻht ọc ma mạhn dảu lã tỏi nà tú củ, tẻc nhạu lảu mạhn cưhn đã nhựhn dảu củ tú củ sau mạhn cưhn thơ pải tợng slởng mưhn — sạhm bĩ cahp. Cả slóng tô bĩ cáhng đếu lohng thỏhm fay khẻm mày khại đáng mày hohng.