21 Tẹo vạ đão mi chảp lạc cháng slíhm, tán nhahng dão nưhng thổi, pehn tế sli vị đão hohp lộ khồ, hay hẻht khồ, dụ cưhn tế tàn lõhm ngáy.
Mạhn lụhc cọi bĩ mõi thehng dứhn thu ngẻt vị mihng Cáu, tẹo vạ cưhn hah tại nại hừ thửhng cáhp slảt dụ cọi đày cảu.
Fúhc hừ cưhn hah mi lóhm sạ vị Cáu!”
Mổi fahn lỏt tihng tóhm thỉhn dụ cưhn sli tịhng đão hảhn với mưhng tàhng nhựhn;
Hảu lóhm sạ vị Mưhn. Tẹo vạ Kể Hông Dê-su càng đời hảu vạ: “Cưhn pảo cỏn tán bĩ tị chồ sau dá đihng chàu chểu thơng thổi.”
Tẹo vạ sli phả vahn khừhn, bĩ đẹt hèm mày dụ mưhn thải khổ vị bô mi lạc.
Tẹo vạ cưhn hah tại nại hừ thửhng cáhp slảt, dụ đày cảu.
Lúhc tế, Mưhn càng đời hảu vạ: “Hưhn này tại chùhng mạhn lụhc cọi lóhm sạ vị Cáu, lùhm slì vạ: ‘Cáu cọi hõhn cưhn hẻn, Sau dơng cháng páng cọi slản slảc.’
Fi-e-lơ càng: “Mại tại chùhng tô say lóhm sạ vị Sláy, lụhc cọi bô mi lúhc hah lóhm sạ.”
tẹo vạ đão mi chảp lạc dụ cháng slíhm, tán đày táhc dão; pehn tế sli vị đão tẹo hohp khồ hay hẻht khồ, hảu chíhc sị tàn lõhm.
Mạhn mổi lỏt tihng thỉhn dụ cưhn tịhng đão chíhc sị với mưhng nhựhn áu; tẹo vạ vị bô mi lạc, tán slửhn tãm pehn tế sli hohp lộ hẻht khồ dụ hảu lóhm sạ.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Cháhn, Cáu hã cháhn mạhn slú, mạhn slú sihm Cáu mi sự đã hảhn mạhn dảu lã, tẹo vạ vị mạhn slú đã đày kíhn pìhng ịhm pửhng.
Cưhn hah tày nại hẻht đáy, thảhp sihm đáy hụhng, kỉhng nể sau thảhp sihm lộ mi thải dụ Mưhn pào hừ lộ đếu tợi tợi.
Vị cháng Hông Kểt Dê-su, lộ mi dá chĩ mi sự vạ cáht náhng hay mi cáht náhng, tẹo vạ dụ lộ slửhn hẻht ọc ma cả lộ đệp.
Mạhn cưhn ại đày slíhm thẻo đúhc đáng đã cổ tai páht ẹp pị nõng chĩu cáht náhng. Hảu hẻht pehn tế dụ tẻc khọi bĩ hẻht khồ vị mãy khảng khạy củ Hông Kểt thổi.
Vị lộ cán hễ mi sự vạ lộ cáht náhng hay mi cáht náhng, tẹo vạ pển pehn cưhn mảh.
sau hỏn lộ slửhn, Hông Kểt dụ cháng tõng pị nõng. Cáu sạhm cau khửht tẻc pị nõng chảp lạc sau mảhn chảng cháng lộ đệp;
Cáu slửhn cháhc vạ Hông đã khảy cóhng hẻht vệc đáy cháng pị nõng cọi hẻht đáy lẽo vệc tế hừ thửhng vahn Hông Kểt Dê-su.
Lụhc hũ vạ tại chùhng mạhn cưhn cháng tị A-si-a đã pởc bồ cáu; cháng slổ tế mi cả Fi-chen sau Hẹt-mô-chen.
vị Đê-ma, vị thảm mế tợi này, đã pởc bồ cáu sau páy cả Tê-sa-lô-ni-ca; Cơ-lết-sen cả Ca-la-ti, nhahng Tíht dụ páy Đa-ma-ti dả.
Tại chùhng mạhn hau tô lóhm sạ lái lộ. Cưhn hah mi lóhm sạ cháng vam càng, tế dụ cưhn đáy đẹn, mi bạt nhãhn đày cả đúhc đáng chàu.
dụ mạhn cưhn nhơ lộ slửhn đày hộ hẻn nhơ kên lống củ Kể Vú Fã, tẻc nhựhn lộ cảu dụ lộ slãhn sla hẻht ọc ma cháng sli cáhp slảt!
‘Cáu hũ tị lụhc dụ; tị tế dụ tện củ Sa-tan. Lụhc đã hẻht mảhn mihng Cáu sau mi bồ lộ slửhn tị Cáu, ngáy cả cháng mạhn vahn An-ti-pa, cưhn chửhng cháhn slíhm củ Cáu bĩ khà dụ tị mạhn lụhc, tị Sa-tan dụ.