23 “Nè, đéhc sláo sláhn slến nưhng cọi lam đáng, đời sléng lụhc bạo nưhng, Lẽo hảu cọi páhn mihng lụhc bạo tế dụ Em-ma-nu-ên,” mạy dụ Kể Vú Fã dụ sau mạhn hau.
Sli slìhng ma, Dô-sép hẻht đúhng lùhm lộ cưhn lìhng fã củ Kể Vú Fã đã hã đời áu Ma-li hẻht mệ,
sau slón hảu hẻn mõi lộ Cáu đã hã hừ mạhn lụhc. Sau này, Cáu cọi dụ sau mạhn lụhc hừ thửhng tỏhm tị dạ.”
Pehn tế, vú Đa-víht nay Mưhn dụ Kể Hông, pehn tế hẻht pehn hư Mưhn tẹo vạ lụhc vú tế đày?”
Áhn vam đã pehn đúhc đáng, đếu cháng mạhn hau, téhm ớn đáy sau lỉ cháhn chỉhng. Mạhn hau đã chểu hảhn đáy hụhng Mưhn, cháhn dụ đáy hụhng slụhc mơ Lụhc Tọc củ Cố.
Tahng hưhn, Kể Hông càng đời Phao-lô cháng mộng kển nưhng: “Da láo! Tẹo vạ cử càng sau da tịhng cahn;
Pehn tế, mạhn hau cọi càng lahng mơ mạhn vệc này? Sáhn Kể Vú Fã díhn ma bờng mạhn hau dụ nhahng cưhn hah ngihc sau mạhn hau?
dụ dứhn đày sléng ọc ma hỏn mạhn chóhng chồ sau hỏn ồ éhc này, mơ fạhn đúhc đáng, đã sléng ọc ma Hông Kểt, Hông tihng lẽo mõi lộ, dụ Kể Vú Fã đàng đày pào hạhn tợi tợi. A-men.
Tế dụ, cháng Hông Kểt, Kể Vú Fã đã hừ tị dạ đày càng tô lahng sau Mưhn, mi tìhng tỗi lỗi hừ thehng cưhn, sau dáo hừ mạhn phủ vam hã càng tô lahng.
Fải cháhn nhựhn vạ lộ đáy dáhm củ slíhm slửhn kỉhng cháhn lống lái: Hông đã đày hẻht ọc ma cháng đúhc đáng, Đày Kể Slíhng càng ọc slíhm chihc, Đày mạhn cưhn lìhng fã pạn chểu, Đày càng hã cháng mõi dứhn, Đày mõi cưhn slửhn nhựhn, Đày sláu khừhn cháng đáy hụhng.
Tẹo vạ Kể Hông đã díhn bờng cáu sau pào slứhc lưhc hừ cáu tẻc cáu mi bạt càng hã Vam Đáy hừ đáy đẹn hừ tại chùhng dứhn nọc tô tịhng, sau cáu đã đày cảu thột khọi pảc tú slứ.
Cau hổ Kể Hông dụ đời huhn khảhn lụhc! Cau hổ ớn đáy dụ sau pị nõng!