16 Kể Hông Dê-su áu hà áhn pìhng sau slóng tú pá, ngỡng thả khừhn fã, cảm ớn sau èo ọc, áu hừ mạhn cưhn páy nem học tẻc páhn chí hừ páng dứhn.
Nem sli càng hã mạhn dứhn nạhng lohng tihng hohc, Mưhn áu hà áhn pìhng sau slóng tú pá, ngỡng thả khừhn fã cảm ớn lẽo èo pìhng ọc ma áu hừ cưhn páy nem học, hảu páhn chí hừ mạhn dứhn.
áu chéht áhn pìhng sau kì tú pá cảm ớn, lẽo èo ọc ma áu hừ mạhn cưhn páy nem học tẻc hảu páhn chí hừ mạhn dứhn.
Lẽo Mưhn ngỡng thả khừhn fã, sảu hị náhc sau càng: “Ép-fa-ta!” mạy dụ: “Cử khảy ọc!”
Lẽo Mưhn áu pìhng, cảm ớn, èo ọc, páhn chí hừ mạhn cưhn páy nem học sau càng: “Này dụ đúhc đáng Cáu vị mạhn lụhc chỉhng dáo hừ. Cử hẻht lộ này tẻc đày kỉ thửhng Cáu.”
Đáng sli nạhng kíhn sau slóng cưhn, Mưhn áu pìhng, cảm ớn sau èo ọc sau áu hừ hảu.
Mạhn cưhn páy nem học hẻht thẻo vam sau hã mõi cưhn nạhng lohng.
Mõi cưhn đày kíhn ịhm pửhng. Hảu sláu tẹo đày slíhp nhị chối téhm mạhn mểng pìhng lứ.
Kể Hông Dê-su cáhm pìhng, càng vam cảm ớn, lẽo páhn chí hừ mạhn cưhn đã nạhng, pá sạhm đày páhn chí pehn tế, cưhn hah ại kì lái ti ị.
Tẹo vạ mi mạhn áhn thên ựhn hỏn Ti-bê-li-át ma đỗ sàh tị hảu đã kíhn pìhng nem sli Kể Hông cảm ớn.
Càng sỏng, Phao-lô áu pìhng, díhn tỏi nà mõi cưhn, cảm ớn Kể Vú Fã, lẽo èo ọc ma sau khảy cóhng kíhn.
Cưhn hẻn vahn dụ hẻn vị Kể Hông; cưhn kíhn sạhm kíhn vị Kể Hông, vị hảu cảm ớn Kể Vú Fã; cưhn mi kíhn sạhm mi kíhn vị Kể Hông, sau hảu sạhm cảm ớn Kể Vú Fã.
Sáhn cáu cảm ớn lẽo kíhn dụ tãi lahng cáu tẹo bĩ cảy đạ mơ tỏn kíhn tị cáu đã cảm ớn?
cảm ớn, lẽo èo ọc sau càng vạ: “Này dụ đúhc đáng Cáu vị mạhn lụhc ma dáo hừ, cử hẻht lộ này tẻc đày kỉ Cáu.”