5 “Mi cưhn nưhng páy vản fahn. Sli vản fahn, mi fạhn mổi lỏt khả lộ, bĩ nhạhm tạp sau nohc béhn tihng fã kíhn lẽo;
Mưhn dáhng: “Cưhn vản fahn đáy dụ Lụhc Óhng Cưhn;
“Mạhn lụhc dụ chứ củ tóhm, tẹo vạ sáhn chứ tóhc kihm dụ hẻht pehn hư hừ mưhn kihm tẹo đày? Chứ tế mi hẻht đày, fải víht bồ páy đời bĩ mạhn hảu nhạhm tàh khả.
Mạhn mổi fahn dụ khả lộ dụ mạhn cưhn đã chĩu tịhng vam đão đày vản ọc ma, tẹo vạ hảu hẽhng tịhng sỏng dụ Sa-tan chíhc sị ma, sláu áu đão đã vản cháng tõng hảu.
Sli páng dứhn đóhng họi ma đóhng, lẽo hảu hỏn mạhn slèng ma sau Mưhn dụ Mưhn áu pì lĩ càng sau hảu:
mi fạhn ựhn lỏt tihng thỉhn, sli hẽhng bột khừhn, tô hẹo ngáy, vị slều úhm suhm;
Chế nến, mạhn hau cừhn tóhc slíhm kĩ hởn mơ lộ hau đã tịhng, bạt lỡ bĩ sỉ lảc mỉ.