39 “Lụhc cử mơ hơn, tam tẹo mạhn vệc lống lái tị Kể Vú Fã đã hẻht hừ lụhc.” Pehn tế cưhn tế páy, càng hã khảhp slèng mơ mạhn lộ lống lái tị Kể Hông Dê-su đã hẻht hừ chàu.
Tẹo vạ cưhn tế páy, lọhn vệc này khảhp tị, tam lẽo mơ mõi cồ, tứhc Kể Hông Dê-su mi ọc nà tẻc khàu slèng đày tẹo vạ fải dụ mạhn tị vếng vảng bờng nọc slèng. Mạhn dứhn khảhp tị kèo ma tổ sau Mưhn.
Sli Mưhn lohng thên, cưhn tị bĩ phỉ slói dahp hổ páy nem Mưhn.
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su mi hừ lẽo hã: “Cử mơ hơn, lẽo páy tổ mạhn cưhn thứhn sau tam tẹo hừ hảu mạhn lộ lống lái tị Kể Hông đã hẻht hừ lụhc, sau Mưhn đã chéhp đệp lụhc pehn hư.”
Cưhn đày Kể Hông Dê-su tẹp phỉ hổ dụ tẹo sau Mưhn, tẹo vạ Mưhn hừ bạo mơ sau hã:
Sli Kể Hông Dê-su fán tẹo ma, páng dứhn đóhng tàhng Mưhn vị mõi cưhn tô mộng tàhng Mưhn.
“Cử páy chểu cưhn nưhng đã càng đúhng lẽo tại chùhng mạhn lahng cáu đã hẻht. Tế mi sự vạ Hông Kểt a?”
Sáhn cưhn hah mi cúhp sỡng hừ pị nõng hau, nhéht dụ hừ dá đihng hau dụ cưhn tế đã mi nhựhn lộ slửhn, nhahng tễ hởn cưhn mi slửhn thẻm.