42 Vị slóng cưhn tô say bô mi ca lahng páhng, chế nến chù thá hừ cả slóng. Pehn tế, cháng slóng cưhn tế, cưhn hah đệp chù hởn?”
Vú hảhn chéhp đệp, lẽo pổi cưhn tế mơ đời thá nỡ hừ.
Vú fàn bưhc, dáo mưhn hừ cưhn chểu nguhc hừ thửhng sli hah páhng sỏng lẽo nỡ.
Hổ thá tỗi hừ mạhn lụhc, Lùhm mạhn lụhc đã thá mạhn óhng mi lỗi đời mạhn lụhc;
Si-môn dáhng: “Cáu ngảhm vạ cưhn tị chù đã thá lái nỡ hởn.” Kể Hông Dê-su càng: “Mưhng nhựhn sẹt đúhng lái.”
nhơ ớn đáy Mưhn, hỏn lộ cảu sộc cháng Hông Kểt Dê-su, hảu đày sửhng slíhm chihc tẹo mi sự páhng táhc cả.
Đáng sli mạhn hau nhahng ều ọn, đúhng sli Hông Kểt chĩu thải vị óhng cưhn mi tỗi.
Nhahng mạhn hah pahng nhơ khàu cóhng vệc củ leht fẻp dụ bĩ vển vạc; vị mi vam chẻp: “Đàng vển thạy dụ cưhn bô mi tại nại tịhng hẻn mõi lộ đã chẻp cháng sẹc leht fẻp!”
Vị cháng Hông Kểt, mạhn hau đày cảu sộc nhơ lợt Mưhn, đày thá tỗi thẻo lộ mi lái củ ớn đáy Kể Vú Fã,
Cử kíhn càng tô say slựhn đệp sau ọn ván, tô thá lùhm Kể Vú Fã đã thá pị nõng cháng Hông Kểt ni.
Sáhn cưhn nưhng cháng pị nõng mi lộ lahng fan nan sau cưhn ựhn dụ cử tô nhãhn nhợng sau tô thá; lùhm Kể Hông đã thá pị nõng pehn hư dụ pị nõng sạhm fải tô thá pehn tế.