41 Mạhn phỉ sạhm ọc khọi lái cưhn sau veo heng: “Mưhn dụ Lụhc củ Kể Vú Fã!” Tẹo vạ Mưhn cảy đạ sau mi hừ fẻp mạhn mưhn càng, vị mạhn mưhn hũ Mưhn dụ Hông Kểt.
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su vữhn ếm sỉhc. Sláy hẻht lễ lống nhéht tẹo càng đời Mưhn vạ: “Cáu hổ mưhng chì Kể Vú Fã đếu sơng nên ma thê đời càng hừ mạhn phủ hũ, mưhng sự vạ Hông kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã mỉ?”
Mạhn phỉ lảu hẻht tỗi ma sàh, càng sau Mưhn: “Sáhn mưhng dụ Lụhc củ Kể Vú Fã, cử pển mạhn thỉhn này pehn pìhng pay.”
Thửhng đáhm, mạhn hảu áu ma hừ Mưhn lái cưhn bĩ phỉ dahp; Mưhn dụhng vam càng tẹp phỉ ọc sau dá đáy mõi cưhn bĩhng tưht.
Mạhn mưhn veo khừhn: “Lụhc củ Kể Vú Fã ới, mạhn phủ mi lahng kén slạy đời Kể Hông? Sự Kể Hông ma này tẻc hẻht khồ hừ mạhn phủ cỏn sli đĩhng mỉ?”
Kể Hông Dê-su mán: “Cử cừhn thữhn, da càng lahng đời cưhn hah, tẹo vạ cử páy tihng sláy hẻht lễ sau ma pai củ lễ tị Môi-sê đã slón, lùhm vam chửhng nưhng hừ mõi cưhn.”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su cảy cảhm mưhn: “Ếm ngáy! Cử ọc khọi cưhn này!”
Chêu đáhm, sli phả vahn ngám lohng hu, mạhn hảu áu tại chùhng mạhn cưhn bĩhng tưht đời phỉ dahp ma tổ Kể Hông Dê-su.
Mưhn dá đáy bĩhng hừ lái cưhn chéhp ều pehn lái thehng bĩhng tảhng tảng, sau tẹp lái phỉ tẹo vạ mi hừ fẻp phỉ càng ca lahng vị mạhn phỉ hũ Mưhn dụ cưhn hah.
Mõi sli phỉ slói hảhn Mưhn, mạhn mưhn sạhm kị lohng tỏi nà Mưhn đời veo khừhn vạ: “Sláy dụ Lụhc củ Kể Vú Fã!”
Mưhn khàu hehn ngểng bờng Mưhn mơ bờng dạ tế, cảy cớn ham say cớn ham ọc khọi dạ tế. Dạ tế chíhc sị tửhn díhn sau fuhc slạy mõi cưhn.
Tẹo vạ mạhn vệc này đày slì chẻp tẻc pị nõng slửhn vạ Kể Hông Dê-su dụ Hông Kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã, sau tẻc sli pị nõng slửhn dụ nhơ mihng Mưhn ma đày lộ đếu.
Bãn slửhn vạ tán mi Kể Vú Fã nưhng, bãn slửhn đúhng; ngáy cả mạhn phỉ sạhm slửhn pehn tế sau slahn láo.