53 Mõi vahn Cáu dụ cháng đên thơ sau mạhn slú tẹo mạhn slú mi ọc mư cahp Cáu. Tẹo vạ này dụ dơ củ mạhn slú sau củ kên slứhc củ đáhm lihn ni.”
Kể Hông Dê-su khàu đên thơ; lúhc Mưhn đáng càng slón, mạhn sláy hẻht lễ tau đời mạhn cưhn kể tau cháng dứhn ma tá khạhm: “Hỏn kên lống hah Sláy hẻht mạhn vệc này, đời cưhn hah hừ Sláy kên lống tế?”
Kể Hông Dê-su càng đời mạhn sláy hẻht lễ tau, sau mạhn cưhn chểu hẻn đên thơ sau mạhn cưhn kể tau ma cahp Mưhn, vạ: “Hẻht lahng mạhn slú áu kểm sau mãy tọn ma cahp Cáu lùhm cahp cưhn cởp pehn tế?
Hảu cahp Kể Hông Dê-su tải páy sau dỏhng Mưhn ma hơn sláy hẻht lễ lống nhéht. Fi-e-lơ páy nem Mưhn kẻc cháy cháy.
Sihn này khảhn ngau Cáu pahn lahn. Cáu cọi càng ca lahng này? ‘Cố ới, hổ cảu Lụhc khọi dơ này! Tẹo vạ sạhm chỉhng vị dơ này Lụhc đã ma.
Sli đã nhựhn mểng pìhng dả, Du-đa ọc pay ngáy. Lúhc tế fã đã đáhm.
Cáu cọi mi nhahng càng lái đời mạhn lụhc thẻm, vị óhng cái chĩ tị dạ này đáng ma. Mưhn bô mi kên lahng tihng Cáu,
Lẽo hảu sihm lộ cahp Mưhn, tẹo vạ bô mi cưhn hah ọc mư tihng Mưhn đày vị dơ Mưhn sahng thửhng.
Vị pehn tế, mạhn cưhn chểu hẻn đên thơ fán tẹo ma đời mạhn sláy hẻht lễ tau sau cưhn Fa-li-si. Mạhn cưhn này khạhm hảu: “Hẻht lahng mạhn bạo mi dỏhng kể tế ma này?”
tẻc khảy thả hừ hảu, tải hảu hỏn tị đáhm lihn cả tị hụhng pưhc, hỏn kên slứhc củ Sa-tan fán tẹo ma sau Kể Vú Fã; tẻc hừ hỏn lộ slửhn tị cáu, hảu nhựhn đày lộ thá tỗi sau nhựhn fạhn tú hơn sau mạhn cưhn slến.’
Vị mạhn hau tô tứhc, mi sự fàn tẹo nữ sau lợt, tẹo vạ fàn tẹo mạhn kên cái chĩ, mạhn kên slứhc, mạhn cưhn cáhm kên tihng tị dạ đáhm lihn này, sau mạhn thưhn ạc dụ mạhn tị tihng fã.
Mưhn đã cảu thột mạhn hau khọi kên slứhc củ ngau đáhm, sau áu mạhn hau khàu nởc vú củ Lụhc đệp kỉ Cưhn;