41 Mưhn páy khọi mạhn cưhn páy nem học cháy cãng cáhng cụhc thỉhn nưhng sau kị lohng cau khửht
Páy cháy hởn íht nưhng, Mưhn fohm nà lohng đời cau khửht: “Cố ới! Sáhn đày, hổ hừ chỏc này pởc khọi lụhc! Mại pehn tế, mi thẻo ị lụhc, tẹo thẻo ị Cố.”
Páy thẻm tổ nưhng, Mưhn kị khạu lohng tóhm sau cau khửht tẻc sáhn đày dụ hổ dơ này cả khọi Mưhn.
Cưhn Fa-li-si díhn khừhn sau cau khửht mơ chàu pehn này: ‘Pải Kể Vú Fã, lụhc cảm ớn Mưhn, vị lụhc mi sự lùhm mạhn cưhn ựhn: thảm slíhm, mi cháhn chíhc, fảt éo, sạhm mi sự lùhm cưhn sláu slề này.
Nhahng cưhn sláu slề díhn kẻc cháy cháy, tứhc mi dàm ngỡng thả khừhn fã, tán tóhp ứhc càng: ‘Pải Kể Vú Fã, hổ chéhp đệp lụhc, vị lụhc dụ cưhn nưhng sạ tỗi!’
Càng mạhn vam tế sỏng, Phao-lô kị lohng sau cau khửht đời tại chùhng pị nõng.
Tẹo vạ sli mạhn vahn dụ tãm đã cả, mạhn phủ cử páy lộ. Tại chùhng mạhn cưhn páy nem học sau mệ lụhc hảu slỏhng tải mạhn phủ thửhng nọc slèng, lẽo mõi cưhn tô kị khạu tihng hehn hài tẻc cau khửht.
Lẽo mưhn kị lohng, veo heng: “Pải Kể Hông, hổ da đĩhng tỗi này hừ hảu!” Ngám tẻc pảc dụ mưhn thải.
Fi-e-lơ hã mõi cưhn ọc nọc lẽo kị khạu cau khửht. Nem tế, mưhn pảhn cả sạc sau càng: “Ta-bi-tha ới, cử tửhn díhn pay!” Dạ tế khảy thả Fi-e-lơ, chíhc sị tửhn nạhng.
Sli nhahng đếu cháng đúhc đáng, Hông Kểt đã càng heng mạhn vam cau khửht sau nại hổ téhm nãhm thả khừhn Kể Vú Fã mi kên cảu hau khọi thải; sau vị slíhm cháhn kỉhng nể, Mưhn đày ngihn vam.