17 Kể Hông Dê-su chểu hảu lẽo càng: “Pehn tế, dụ vam slì này mi mạy lahng: ‘Cộn thỉhn bĩ thỡ sạy hơn bồ ọc, Tẹo pển pehn thỉhn cỏc hơn.’
Kể Hông Dê-su càng đời hảu: “Mạhn slú sahng lúhc hah tọc vam này dụ cháng sẹc Slứ Thển a: ‘Cộn thỉhn bĩ thỡ sạy bồ ọc Đã pehn thỉhn cỏc hơn; Này dụ vệc Kể Hông hẻht, Đời tế dụ lộ đáy lã tỏi nà mạhn hau’?
Kể Hông Dê-su chểu cahng kên lẽo càng đời mạhn cưhn páy nem học: “Cưhn fảt sai khàu nởc Kể Vú Fã cháhn khồ kì lái!”
Mạhn slú sahng tọc Slứ Thển này a: ‘Cộn thỉhn bĩ thỡ sạy bồ ọc, Đã pển pehn thỉhn cỏc hơn;
Mưhn chểu páy tổ hảu, dị bưhc dị bôn vị hảu hô khẻng, lẽo càng đời cưhn mư khổ vạ: “Cử dàhng mư ọc ma.” Cưhn tế dàhng mư ọc ma, dụ mư đày đáy.
Sli páy sàh, chểu hảhn slèng, Kể Hông Dê-su hày mơ mưhn sau càng:
Vị Cáu hã mạhn lụhc, Slứ Thển này fải đày lihng cháng Cáu: ‘Mưhn đã bĩ chểu lùhm mạhn cưhn sạ leht.’ Cháhn pehn tế, vam slì mơ Cáu đáng đày lihng.”
Kể Hông pảhn ma chểu kể. Fi-e-lơ đày kỉ tẹo vam Kể Hông đã càng: “Vahn này, sli cảy sahng khảhn, lụhc cọi vạ mi hũ Cáu slám hoi.”
Mưhn càng: “Này dụ mạhn vam tị Cáu đã càng đời mạhn lụhc sli Cáu nhahng dụ sau mạhn lụhc: Mõi lộ đã slì mơ Cáu cháng Leht Fẻp Môi-sê, mạhn sẹc Pảo Cỏn, sau mạhn Thớ Thển fải đày lihng.”
Pehn tế vam đã slì cháng leht fẻp củ hảu đày lihng: ‘Mạhn mưhn ngẻt Cáu bô mi lỉ.’
Mưhn dụ cộn thỉhn bĩ mạhn thỡ sạy hơn bồ ọc ma, Tẹo vạ pển pehn cộn thỉhn cỏc hơn.
pị nõng đày sạy hẻht tihng tị củ mạhn cưhn hẻht thạy sau mạhn cưhn pảo cỏn ma chỉhng Hông Kểt Dê-su dụ thỉhn cỏc hơn.
Vị Slứ Thển chẻp: “Nè, Cáu taht dụ Si-ôn cộn thỉhn nưhng, Cộn thỉhn cỏc hơn đã đày chõn lợc sau kỉ pào; Cưhn hah slửhn thỉhn tế cọi bô mi bĩ sláhc nhèn.”