48 Sli cố mế hảhn Mưhn, dụ lã chởc sau mế Mưhn càng đời Mưhn: “Lụhc ới, hẻht lahng lụhc hẻht hừ cố mế pehn tế? Cố sau mế đã dáu sau sihm lụhc!”
Sli Kể Hông Dê-su đáng càng đời páng dứhn dụ mế sau mạhn nõng Mưhn ma, díhn dụ nọc sau sihm lộ càng cồ đời Mưhn.
Mưhn dáhng: “Hẻht lahng cố mế tẹo thảhp sihm lụhc? Cố mế mi hũ vạ lụhc fải dáu vệc cố lụhc a?”
Kể Hông Dê-su khảy cóhng chứhc vệc sli Mưhn cãng slám slíhp pí. Thẻo mạhn hảu tịhng Mưhn dụ lụhc Dô-sép, Dô-sép lụhc Hê-li,
Mõi cưhn tô hẻht chửhng đáy mơ Mưhn, sau lã chởc cỏn mạhn vam téhm ớn đáy hỏn pảc Mưhn. Hảu khạhm: “Mi sự cưhn này dụ lụhc Dô-sép a?”
Fi-líhp sihm Na-tha-na-ên sau càng: “Mạhn phủ đã hohp Hông tị vạ Môi-sê đã slì cháng leht fẻp, sau mạhn cưhn pảo cỏn sạhm slì tẹo; tế dụ Kể Hông Dê-su, lụhc củ Dô-sép, dụ slèng Na-sa-léht.”