38 Hảu veo khừhn: “Pào hạhn Vú nhơ mihng Kể Hông ma! Pihng án dụ tihng fã, sau đáy hụhng tihng tị nhéht slúhng!”
“Vú dứhn Do Thái hẽhng sléng dụ hah? Vị mạhn phủ đã hảhn đáu đị Mưhn bờng tóhng fống chỉhng ma tẻc hạhn thơ Mưhn.”
Páng cưhn, óhng páy cỏn, cưhn páy nem sạhm tô say veo lộn: “Hô-sa-na Lụhc củ Đa-víht! Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma! Hô-sa-na tihng tị nhéht slúhng!”
Lúhc tế, Vú cọi càng đời mạhn cưhn dụ bờng slá vạ: ‘Mạhn cưhn đày Cố Cáu pào fúhc ới, cử ma tảp áu nởc vú tihng fã đã pện slãhn hừ mạhn lụhc tư sli hẻht pehn fã tóhm.
Vú cọi dáhng vạ: ‘Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, sli mạhn lụhc hẻht lộ tế hừ cưhn nưhng kèm nhéht cháng mạhn pị nõng này củ Cáu, dau dư đã hẻht hừ Cáu.’
Nè hơn củ mạhn slú cọi bĩ bồ vếng vảng. Cáu hã mạhn slú, mạhn slú cọi mi nhahng hảhn Cáu thửhng sli mạhn slú càng vạ: ‘Pào hạhn Hông nhơ mihng Kể Hông ma!’”
Pehn tế, sli đã đày sửhng slíhm chihc vị lộ slửhn, mạhn hau đày tô đáy sau Kể Vú Fã cả Kể Hông mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt.
tẻc mạhn hau, mạhn cưhn tau taht lộ mộng cháng Hông Kểt, hạt hạhn đáy hụhng củ Mưhn.
tẻc hạt hạhn ớn đáy hụhng tị Mưhn đã pào slờng hừ mạhn hau cháng Lụhc đệp kỉ củ Mưhn!
Sihn này, cả Hỗi Slến, lộ khốn cái mi lẽo củ Kể Vú Fã đày càng ọc hừ mạhn cưhn chểu cồn, mạhn kên slứhc cháng mạhn tị tihng fã,
Khửht Mưhn đày hạt hạhn cháng Hỗi Slến sau cháng Hông Kểt Dê-su slụhp cả mõi tợi, hừ thửhng tợi tợi mi một! A-men.
sau nhơ Mưhn ma càng tô lahng mõi thehng sau chỉhng chàu, vị lợt Mưhn tihng mãy khảng khạy áu pihng án ma hừ cả mạhn thehng tàh tóhm sau mạhn thehng tihng fã.
Khửht lộ hạhn kỉhng sau đáy hụhng tợi tợi mi một slụhc mơ Vú tợi tợi, mi thải, mi hảhn, dụ Kể Vú Fã một mịhng! A-men.
Mạhn cưhn pảo cỏn đã đày hừ hũ vạ hảu mi fuhc slạy hừ chàu, tẹo fuhc slạy pị nõng mơ mạhn lộ sihn này đã càng ọc hừ pị nõng vị mạhn cưhn, nhơ Kể Slíhng dụ Hông hỏn fã sỏi lohng ma, càng Vam Đáy hừ pị nõng. Chỉhng mạhn cưhn lìhng fã sạhm ợc mộng đày chểu hảhn mạhn lộ tế.