27 Nhahng mơ fạhn mạhn óhng thu ngihc sau cáu, mi ại cáu cái chĩ mạhn mưhn, cử áu mạhn mưhn ma này sau khà tỏi nà cáu.’”
Vú fàn bưhc, sỏi cúhn lìhng khà sệt mạhn óhng khà cưhn tế sau cóhm slèng củ hảu.
Tẹo vạ mạhn dứhn củ tị mưhn ngẻt mưhn chỉhng sỏi cưhn tạy vam páy nem mưhn sau càng: ‘Mạhn phủ mi ại cưhn này cái chĩ mạhn phủ!’
Kể tế cọi ma sau khà bõn cháy mảc íht tế, lẽo dáo hạy mảc íht hừ mạhn cưhn ựhn.” Sli tịhng mạhn vam tế, hảu càng: “Tợi hah mi cồ tế!”
Vị tế dụ mạhn vahn pảo thu, tẻc hừ mõi vam đã slì đày lihng.
Hảu cọi lõhm lohng tàh pảc kểm sau cọi bĩ áu páy hẻht cưhn khòi cháng mạhn nởc. Slèng Dê-lu-sa-lem cọi bĩ dứhn nọc nhạhm tạp hừ thửhng sli mạhn tợi dứhn nọc đày sỏng.
sau hỏn tế, Mưhn tàhng hừ thửhng sli mạhn óhng thu củ Mưhn bĩ taht hẻht tị tạp hừ khả Mưhn.