42 Kể Hông Dê-su càng: “Cử thả hụhng tẹo! Lộ slửhn củ lụhc đã dá đáy lụhc.”
Mưhn càng vạ: “Toi mệ tế ới, mưhng mi lộ slửhn lống! Lộ mưhng ợc mộng cọi đày pehn!” Ngáy cháng dơ tế, lụhc sláo mưhn đày đáy.
Kể Hông Dê-su dàhng mư tah khàu cưhn tế, sau càng: “Cáu ại, cử sịhng pay.” Chíhc sị, cưhn pehn hạu đày sịhng.
Kể Hông Dê-su pảhn ma, hảhn dạ tế dụ càng: “Lụhc ới, cử òn slíhm! Lộ slửhn củ lụhc đã cảu lụhc.” Ngáy dơ tế, cưhn toi mệ này đày đáy bĩhng.
Lẽo Mưhn càng sau bạo tế: “Cử díhn khừhn sau páy, lộ slửhn lụhc đã dá đáy lụhc!”
“Lụhc ại Cáu hẻht ca lahng hừ lụhc?” Bạo dáhng: “Pải Kể Hông, hổ hừ lụhc đày thả hụhng tẹo.”
Tẹo vạ Mưhn càng đời cưhn toi mệ: “Lộ slửhn củ lụhc đã cảu lụhc; cử páy pihng án.”
Kể Hông Dê-su càng sau dạ tế: “Lụhc sláo Cáu ới, lộ slửhn lụhc đã dá đáy lụhc; cử páy pihng án!”