4 Cán ta mi nhựhn dão nưhng. Tẹo vạ nem tế, mưhn tảng ngảhm: ‘Mại cáu mi láo Kể Vú Fã sạhm mi nể óhng cưhn,
Bạo tế ngảhm cháng hô: ‘Cáu fải hẻht lahng, vị bô mi đố tị tẻc cháhng lỡi mu mang.’
Cưhn chểu tú hơn tảng ngảhm vạ: ‘Chù mi hừ cáu hẻht vệc chểu hẻn củ cáu, cáu cọi hẻht ca lahng? Cổc tóhm dụ cáu mi đố slứhc, nhahng páy kíhn hổ dụ sláhc nhèn.
Mưhn càng: “Cháng slèng tế, mi cưhn cán ta nưhng mi kỉhng láo Kể Vú Fã, sạhm mi nể cưhn hah lẽo.
Mệ mài nưhng cháng slèng tế cử ma càng đời cán ta: ‘Hổ cử càng sẹt chỉhng lahng hừ cáu tẻc fàn tẹo óhng thu cáu.’
Sli tế, chù hạy mảc íht càng: ‘Cáu fải hẻht lahng này? Cáu cọi sỏi lụhc bạo đệp kỉ củ cáu páy, mi bạt hảu cọi kỉhng nể!’
Hởn thẻm, cố mơ fạhn đúhc đáng sọi fạt ma mạhn hau nhahng kỉhng láo, hẻht lahng Cố mơ fạhn khảhn ngau, mạhn hau tẹo mi tịhng fuhc tohp fạhn hởn tẻc đày đếu hay pehn hư?