4 Mại cháng vahn nưhng, pị nõng lụhc sạ tỗi sau lụhc chéht hoi, sau chéht hoi fán tẹo tô say lụhc tẹo càng: ‘Cáu ngảhm sạ’ dụ lụhc sạhm fải thá.”
Tẹo vạ sáhn cưhn tế mi chĩu tịhng dụ cử tải cưhn nưhng hay slóng cưhn páy đời lụhc, tẻc nhơ khàu vam củ slóng hay slám cưhn chửhng tẹo mõi vam đày chửhng nhựhn.
Sáhn mõi cưhn cháng mạhn lụhc mi cả tõng thá hừ pị nõng hau dụ Cố Cáu tihng fã sạhm hẻht hừ mạhn lụhc pehn tế.”
Tẹo Cáu hã mạhn lụhc: Cử đệp óhng thu ngihc đời cau khửht hừ cưhn hẻht khồ mạhn lụhc
Hổ thá tỗi hừ mạhn lụhc, Lùhm mạhn lụhc đã thá mạhn óhng mi lỗi đời mạhn lụhc;
Mạhn cưhn hẻht thạy càng sau Kể Hông: “Hổ hừ mạhn lụhc thẻm lộ slửhn!”
Tẹo vạ, “sáhn óhng thu pị nõng đáng dạc, cử hừ hảu kíhn; sáhn đáng hô khạh, cử hừ hảu kíhn nãhm; vị hẻht pehn tế dau dư pị nõng taht thạn fay hohng tihng thủ hảu.”