14 Cưhn Fa-li-si dụ mạhn óhng thảm ngưhn sen đày ngihn mõi lộ tế dụ nhọng nháhn Mưhn.
Khồ hừ mạhn slú, mạhn sláy kỉ leht đời cưhn Fa-li-si, dụ mạhn óhng tạo lĩ cà! Vị mạhn slú hảhp tú tihng fã tỏi nà mạhn hảu; mi sự tán mạhn slú đã mi khàu tẹo vạ nhahng lan tàng mạhn cưhn hah ại khàu thẻm.
Mưhn hã: “Cử thỏhn ọc! Tìhng lán slảy này mi sự thải ớ, tẹo vạ mưhn đáng non.” Mạhn cưhn hủ nháhn Mưhn.
Mưhn càng sau hảu: “Cử cừhn thữhn, slìhng slac mõi thehng thảm slíhm, vị lộ đếu củ Lụhc Óhng Cưhn mi sự tán dụ hang hụ lứ lảc.”
Hảu hẻht íht nhỏc tọc vam cau khửht hi tẹo vạ chán hơn củ mạhn cưhn mài. Hảu cọi bĩ sẹt fạt náhc hởn.”
Mạhn dứhn dụ díhn chểu, nhahng mạhn cưhn chểu cồn dụ càng nháhn Mưhn vạ: “Mưhn đã cảu cưhn ựhn. Sáhn mưhn cháhn dụ Hông Kểt, cưhn đày lợc củ Kể Vú Fã, dụ cử tẻc mưhn tảng cảu chàu pay!”
Hảu hũ mưhn thải cháhn dả lẽo chế nến hủ nháhn Mưhn.
Vị hảu cọi pển pehn tán hũ chàu, thảm sen, nhihng hạhn, tại dợng, vam càng cả pụ, mi tịhng vam cố mế, mi cháhn chíhc, mi sláh sịhng,
Mi mạhn cưhn ựhn bĩ nhọng nháhn, hõhn tuhp, tẹo nhahng bĩ khàu cụhm sợc léhc cháng tu thẻm.