22 Tẹo vạ cố mưhn hã mạhn tay tử: ‘Cử áu slừ đáy nhéht lụhng hừ mưhn, thử pỏp mư khàu mư, lụhng hai khàu khả hừ.
Cưhn lụhc càng sau cố: ‘Cố ới, lụhc sạ tỗi đời fã sau cố, mi đàng nay vạ lụhc củ cố dả.’
Cử cahp tú mô pi ma khà hẻht nữ. Mạhn hau cử kíhn mưhng!
Tẹo vạ cử lụhng áu Kể Hông dụ Hông Dê-su Kểt, da sihm lộ hẻht hô lohng mơ mạhn lộ slờng củ đúhc đáng.
Tế dụ lộ slíhm chihc củ Kể Vú Fã, hỏn lộ slửhn tị Kể Hông Dê-su Kểt, pào hừ mõi cưhn mi tõng slửhn, mi nhựhn hũ cưhn hah lẽo;
Cháhn pehn tế, pị nõng đã mi nhựhn áu chửhng ị hẻht khòi tẻc cử đếu cháng lộ láo, tẹo vạ đã nhựhn áu chửhng ị hẻht lụhc sỡng, sau nhơ tế, mạhn hau nay vạ: “A-ba! Cố!”
Cưhn hah cháng pị nõng đã đày đúhm thủ lohng nãhm tẻc slụhc mơ Hông Kểt tô lụhng áu Hông Kểt.
lụhng hai bahng lộ slãhn sla củ Vam Đáy pihng án,
Sláo đã đày pào hừ slừ bahng phài phửhng mến hụhng pưhc síhng sịhng tẻc lụhng khàu!” (phài phửhng mến dụ mạhn vệc slíhm chihc củ mạhn cưhn slến).
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến: ‘Cưhn hah hihng, Cáu cọi pào hừ ma-na đáng dồ thị; Cáu cọi hừ cưhn tế mổi thỉhn slỏi phợc, tihng tế slì mihng mảh nưhng, nọc cưhn nhựhn dụ bô mi cưhn hah hũ đày.’”
Vị pehn tế, Cáu phộn lụhc cử slữ kíhm đã đày cả fay củ Cáu tẻc lụhc đày pehn fảt sai; slữ mạhn slừ phợc sau lụhng khàu tẻc lộ lọi lạhng củ lụhc mi bĩ lọi ọc, sau slữ nhà pảt thả pảt khàu thả lụhc tẻc lụhc hảhn đày.
Mõi cưhn cháng mạhn hảu đày pào hừ slừ hi phợc nưhng, sau đày hã fải dệt pahc án òn lảhm hửhng thẻm, hừ thửhng lúhc đố slổ mạhn bãn tô say hẻht vệc sau pị nõng củ hảu fải bĩ khà lùhm hảu.
Nem tế cáu chểu thẻo, tế, mi páng cưhn nưhng đóhng lái bô mi cưhn hah slổn đày, hỏn mạhn nởc, mạhn ngả cưhn, mạhn thehng dứhn, mạhn thehng hỉhng, díhn tỏi nà tện sau tỏi nà Dơng Lụhc, lụhng slừ hi phợc, mư cáhm báh mảc lang.