47 Tay tử hah đã hũ ị chù hau tẹo mi pện slãhn sau mi hẻht thẻo ị chù dụ cọi bĩ mãy pến náhc.
Fi-e-lơ càng: “Pải Kể Hông, Kể Hông càng pì lĩ này hừ mạhn lụhc hay sạhm hừ mõi cưhn?”
Chù cọi ma cháng vahn tay tử mi ngah lảh, cháng dơ mưhn mi hũ, cọi fạt mưhn náhc ná sau hừ mưhn tô say slổ fữhn đời óhng mi cháhn chíhc.
Cưhn hah mi nhựhn Cáu, mi chĩu tàhng nhựhn vam Cáu, dụ đã mi cán ta càng sẹt; chỉhng vam Cáu đã càng cọi càng sẹt hảu cháng vahn cáhp slảt.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Sáhn mi hỏn pào hừ dụ mưhng bô mi kên lahng tihng Cáu; vị pehn tế, óhng hah nọp Cáu hừ mưhng nhahng náhc tỗi thẻm.”
Kể Hông Dê-su dáhng: “Sáhn mạhn slú fang dụ bô mi tỗi lahng, tẹo vị mạhn slú càng: ‘Mạhn phủ hảhn,’ chế nến tỗi mạhn slú vữhn nhahng.”
Tế dụ, Kể Vú Fã đã bồ cả mạhn tợi bà ngú tế; tẹo vạ sihn này, Mưhn ọc lĩhng mõi cưhn dụ khảhp mõi tị fải ngảhm sạ.
Pehn tế, cưhn hah hũ lộ đáy cừhn fải hẻht tẹo mi hẻht, dụ sạ tỗi.