41 Fi-e-lơ càng: “Pải Kể Hông, Kể Hông càng pì lĩ này hừ mạhn lụhc hay sạhm hừ mõi cưhn?”
Mạhn lahng Cáu càng đời mạhn lụhc, Cáu sạhm càng hừ mõi cưhn: Cử slìhng slac!”
Lẽo Mưhn fán tẹo, hảhn slám cưhn đáng non; Mưhn càng đời Fi-e-lơ: “Si-môn, lụhc non a! Lụhc mi slìhng slac đày dơ nưhng a?
Tay tử hah đã hũ ị chù hau tẹo mi pện slãhn sau mi hẻht thẻo ị chù dụ cọi bĩ mãy pến náhc.
Tẹo vạ tay tử hah mi hũ ị chù ma hẻht vệc đàng sẹt fạt dụ cọi bĩ mãy pến báu. Vị cưhn hah đã đày pào hừ lái dụ cọi bĩ đoi tẹo lái; cưhn hah đã đày dáo hừ lái hởn dụ cọi đoi khạhm lái hởn.”
Lộ cáhp slảt củ mõi thehng đã sàh; pehn tế cử slìhng slac sau chưhng mưhc tẻc cau khửht.
Cử chưhng mưhc sau slìhng slac; óhng thu pị nõng dụ mạhn phỉ, lùhm tú slứ hõng, đáng hịhng cahng kên pị nõng, sihm cưhn tẻc khỏhp chán.