11 ‘Cả mạhn tóhm mohc củ slèng mạhn cưhn ném khàu khả, mạhn phủ sạhm póht sịhng tẻc ngihc sau mạhn slú; mại, fải hũ lộ này: Nởc vú Kể Hông Dê-su đã ma sàh mạhn slú dả.’
Sáhn cưhn hah mi tỗng tàhng, hay mi tịhng vam mạhn lụhc dụ sli pởc hơn hay slèng tế, cử póht tóhm mohc ném tị khả mạhn lụhc.
Sli páy lộ, cử càng hã vạ: ‘Nởc vú tihng fã đã ma sàh.’
“Cử ngảhm sạ, vị nởc vú tihng fã đã ma sàh!”
Sáhn mi tị hah mạhn hảu mi tàhng tỗng sau sạhm mi tịhng mạhn lụhc dụ cử páy khọi tế, póht tóhm mohc tị khả chàu lùhm lộ chửhng nưhng ngihc tẹo hảu.”
Tẹo vạ sli mạhn lụhc khàu slèng nưhng tẹo hảu mi tỗng tàhng mạhn lụhc, cử ọc nọc lộ ma sau càng:
Cử dá đáy hừ cưhn bĩhng dụ tế sau càng đời hảu vạ: ‘Nởc Kể Vú Fã đã ma sàh mạhn slú.’
Tị hah mạhn hảu mi tỗng tàhng mạhn lụhc dụ sli ọc khọi slèng tế cử póht tóhm mohc khọi khả hau lùhm vam nưhng hẻht chửhng ngihc tẹo hảu.”
Mạhn pị nõng dụ lụhc lán củ ồ éhc Áp-la-ham, sau mạhn cưhn kỉhng láo Kể Vú Fã, vam hã lộ cảu này đày ngởi ma hừ mạhn hau.
Vị pehn tế, cử cừhn thữhn, da tẻc sạ khàu lộ mạhn cưhn pảo cỏn đã càng:
Tẹo vạ Phao-lô sau Ba-na-ba man tàm càng đời hảu: “Cỏn nhéht cừhn fải càng hã đão Kể Vú Fã hừ pị nõng; tẹo vị pị nõng đã mi nhựhn, sau tảng sẹt chàu mi đàng nhựhn lộ đếu tợi tợi, chế nến sihn này mạhn phủ chỉhng pảhn cả mạhn dứhn nọc.
Slóng kể póht tóhm mohc tị khả tẻc fàn tẹo hảu, lẽo páy thửhng I-cô-ni.
Tẹo vạ mơ dứhn I-sơ-la-ên, Mưhn càng: “Cả vahn Cáu dàhng mư chển mơ dứhn nưhng mi tịhng vam sau hô khẻng.”
Mạhn vam tế càng lahng? “Đão dụ hehn pị nõng, Tihng phỉ pảc sau cháng tõng pị nõng,” Tế dụ đão lộ slửhn tị mạhn phủ càng slón.
Lụhc dụ áhn hụhng pưhc củ đáy hụhng Kể Vú Fã sau dụ slởng dợng cháhn chíhc củ Mưhn. Lụhc dụhng vam kên lống củ Mưhn ma sọi mõi thehng. Nem sli slao sịhng tỗi lỗi, Mưhn nạhng bờng slá Hông Đàng Nể dụ tihng fã.