11 Vị mi vam slì: “Kể Vú Fã càng: Cháhn lùhm Cáu đếu mãi, mõi thủ khạu cọi kị tỏi nà Cáu, Sau mõi lĩhn cọi hạt hạhn Kể Vú Fã.”
Tế dụ, sáhn cưhn hah sửhng nhựhn Cáu tỏi nà thển hã, Cáu sạhm cọi sửhng nhựhn cưhn tế tỏi nà Cố Cáu dụ tihng fã;
Pehn tế sáhn pảc pị nõng sửhng Kể Hông Dê-su dụ Kể Hông, sau tõng pị nõng slửhn vạ Kể Vú Fã đã hẻht Mưhn hỏn tị thải đếu tẹo dụ pị nõng cọi đày cảu.
sau hẻht dứhn nọc hạt hạhn Kể Vú Fã vị lộ chéhp đệp củ Mưhn. Lùhm mi vam slì: “Vị tế, Lụhc cọi hạt hạhn Kể Vú Fã cháng mõi thehng dứhn Sau pào hạhn mihng Mưhn”
Bô lựhn cưhn hah sửhng nhựhn Kể Hông Dê-su dụ Lụhc củ Kể Vú Fã sau Kể Vú Fã dụ cháng cưhn tế, sau cưhn tế dụ cháng Kể Vú Fã.
Vị lái óhng lảu nhạu đã ma cháng tị dạ, dụ mạhn óhng mi nhựhn vạ Kể Hông Dê-su Kểt đã ma cháng đúhc đáng. Tế dụ óhng lảu nhạu sau óhng fàn tẹo Hông Kểt.
Slỉ tú củ tô càng: “A-men!” Sau mạhn cưhn kể tau kị lohng fuhc sau thơ pải.