12 càng vạ: “A-men! Khửht lộ pào hạhn, đáy hụhng, khốn cái, cảm ớn, hạhn kỉhng, kên lống sau slứhc lưhc slụhc mơ Kể Vú Fã mạhn hau tợi tợi. A-men!”
Hổ da tẻc mạhn lụhc bĩ lảu hẻht tỗi, Tẹo vạ cảu mạhn lụhc khọi lộ ạc! [Vị nởc vú, kên lống, đáy hụhng tô slụhc mơ Cố tợi tợi. A-Men.]’
Vị mõi thehng tô tư Mưhn, hỏn Mưhn, sau ngảhm mơ Mưhn. Đáy hụhng slụhc mơ Mưhn tợi tợi mi một! A-men.
Bô mi, sáhn bạo hạt hạhn bahng huhn khảhn dụ hẻht pehn hư mạhn cưhn bihng thơng nạhng tịhng sạhm càng “A-men” sau vam cảm ớn củ bạo đày, sáhn hảu mi hũ bạo càng lahng?
Tại chùhng mạhn lộ này ọc ma dụ vị pị nõng, tẻc ớn đáy cạng thửhng đời lái cưhn hởn sau cạng mi lái cưhn càng vam cảm ớn hởn, tẻc áu tẹo đáy hụhng hừ Kể Vú Fã.
cử chảp lạc, lahp tị cháng Mưhn; cử heng chảng cháng lộ slửhn lùhm pị nõng đã đày slón hã, sau cạng táhng khừhn cháng lộ cảm ớn.
Bô lựhn lộ lahng pị nõng càng hay hẻht, cử hẻht ọc ma mõi lộ cháng mihng Kể Hông dụ Hông Dê-su, nhơ Mưhn ma cảm ớn Kể Vú Fã, dụ Kể Vú Fã dụ Cố.
dụ Kể Vú Fã một mịhng, Kể Hông Cảu mạhn hau, nhơ Kể Hông Dê-su Kểt, Kể Hông mạhn hau, đày hạt hạhn, kỉhng nể, slứhc lưhc sau kên lống tư tợi tợi cỏn, sihn này sau hừ thửhng tợi tợi! A-men.
dụ Hông Đếu; Cáu đã thải, sihn này Cáu đếu tợi tợi, cáhm têu dáhc sli củ Lộ Thải sau Tị dáhm.
Nhị slíhp slỉ cưhn kể tau sau slỉ tú củ kị lohng fuhc sau thơ pải Kể Vú Fã dụ Hông nạhng tihng tện, sau càng: “A-men! Ha-lê-lu-da!”