11 Tại chùhng mạhn cưhn lìhng fã díhn cahng kên tện, mạhn cưhn kể tau sau slỉ tú củ, kị lohng fuhc tỏi nà tện sau thơ pải Kể Vú Fã,
Kể Hông Dê-su càng đời mưhn vạ: “Sa-tan ới, cử thỏhn ngáy! Vị mi vam slì vạ: ‘Mưhng fải thơ fỡng Kể Hông dụ Kể Vú Fã mưhng, đời tán fuhc slạy một mịhng Mưhn thổi.’”
tẻc mõi cưhn tô hạhn kỉhng Lụhc sạhm lùhm hạhn kỉhng Cố ni. Cưhn hah mi hạhn kỉhng Lụhc dụ sạhm mi hạhn kỉhng Cố dụ Hông đã sỏi Lụhc ma.
Tẹo vạ sli tải Lụhc tau khàu tị dạ, Mưhn càng: “Tại chùhng mạhn cưhn lìhng fã củ Kể Vú Fã fải thơ fỡng Lụhc.”
Nhị slíhp slỉ cưhn kể tau đáng nạhng tihng tện tỏi nà Kể Vú Fã tô say kị lohng tóhm, thơ pải Kể Vú Fã,
Pải Kể Hông, cưhn hah cọi mi kỉhng láo Kể Hông, Sau mi hạt hạhn mihng Mưhn? Vị tán một mịhng Kể Hông dụ slến. Mõi thehng dứhn cọi ma Thơ fỡng tỏi nà Kể Hông, Vị mạhn vệc slíhm chihc củ Mưhn đã đày càng ọc ma.”
Tẹo vạ cưhn lìhng fã hã cáu: “Da hẻht pehn tế! Cáu dụ bãn tô say hẻht vệc đời mưhng, đời pị nõng mưhng dụ mạhn cưhn pảo cỏn, sau đời mạhn cưhn tịhng hẻn cháng sẹc này. Cử thơ fỡng Kể Vú Fã.”
dụ nhị slíhp slỉ cưhn kể tau kị lohng fuhc tỏi nà Hông nạhng tihng tện sau thơ pải Hông đếu tợi tợi. Hảu víht tu vú thển củ chàu tỏi nà tện, sau càng:
Cahng kên tện mi nhị slíhp slỉ tện ựhn, tihng mạhn tện tế mi nhị slíhp slỉ cưhn kể tau đáng nạhng lụhng slừ phợc, thủ thòhm tu vú thển bahng kíhm.
Tỏi nà tện lùhm vạ mi hài méng sláh lùhm pha lê; cháng tện sau cahng kên tện mi slỉ tú củ tị tỏi nà sau nã láhng téhm mạhn thả.
Slỉ tú củ tế, mõi tú mi hỏhc píhc, cahng kên sau bờng đáh téhm mạhn thả; vahn hưhn càng mãi mi sláhc dụ: “Slến hừ, slến hừ, slến hừ, Kể Hông dụ Kể Vú Fã Kên Lống Nhéht, HÔNG ĐÃ MI, ĐÁNG MI SAU ĐÁNG MA!”