6 Cáu hảhn Dơng Lụhc lùhm đã bĩ khà đáng díhn cháng tện, vên cahng kên vị slỉ tú củ sau mạhn cưhn kể tau. Dơng Lụhc mi chéht cỏc sau chéht thả, mạy dụ chéht slíhng củ Kể Vú Fã sỏi páy khảhp tị tóhm.
Mưhn đã hẻht khừhn hừ mạhn hau, cháng hơn Đa-víht, tay tử Mưhn, Hông Cảu Tị Dạ nưhng đố kên lống!
Vahn láhng, Dahng hảhn Kể Hông Dê-su ma đời hau, lẽo càng vạ: “Tế Dơng Lụhc củ Kể Vú Fã, dụ Hông sláu tỗi lỗi củ tị dạ páy!
Sli chểu hảhn Kể Hông Dê-su páy ngáng cả, mưhn càng: “Tế, Dơng Lụhc củ Kể Vú Fã!”
Tổ Slứ Thển mưhn đáng tọc lùhm pehn này: “Cưhn đã bĩ chúhng páy lùhm dơng thửhng tị khà hẻht nữ, Lùhm dơng lụhc vãhm íhm tỏi nà cưhn pạo khỏhn, Cưhn bô mi khảy pảc.
Dahng ngởi thửhng chéht Hỗi Slến dụ A-si-a: Cau pào pị nõng nhựhn đày ớn đáy sau pihng án hỏn HÔNG ĐÁNG MI, ĐÃ MI SAU ĐÁNG MA, hỏn chéht SLÍHNG dụ tỏi nà tện củ Mưhn,
Hảu đã hihng mưhn nhơ lợt Dơng Lụhc, Sau nhơ vam hẻht chửhng củ hảu; Hảu mi slểt lộ đếu củ chàu hừ thửhng thải.
Tại chùhng mạhn cưhn đếu tihng nà tóhm cọi thơ pải mưhn, dụ mạhn cưhn bô mi mihng slì cháng sẹc lộ đếu củ Dơng Lụhc đã bĩ khà tư tau sli hẻht tị dạ.
Cáu chểu thẻo, tế, Dơng Lụhc díhn tihng pô Si-ôn sau pảc nưhng slỉ slíhp slỉ sển cưhn mi mihng Dơng Lụhc sau mihng Cố củ Dơng Lụhc slì tihng nà phạc chàu.
Mạhn cưhn cọi tô tứhc đời Dơng Lụhc sau Dơng Lụhc cọi hihng mạhn mưhn, vị Dơng Lụhc dụ Vú củ mạhn vú, Kể Hông củ mạhn hông; sau mạhn cưhn dụ đời Mưhn, mạy dụ mạhn cưhn đày veo, đày lợc chõn sau cháhn slíhm, sạhm cọi hihng.”
Cáu mi hảhn đên thơ hah cháng slèng, vị Kể Hông dụ Kể Vú Fã Kên Lống Nhéht sau Dơng Lụhc dụ đên thơ củ slèng.
Slèng mi slày phả vahn hay áhn hải ìhng hụhng, vị đáy hụhng củ Kể Vú Fã ìhng hụhng slèng, sau Dơng Lụhc dụ tứhng củ slèng.
Sli tế cưhn lìhng fã chì hừ cáu hảhn tạ nãhm lộ đếu, sláh sịhng lùhm pha lê, ọc hỏn tện Kể Vú Fã sau tện Dơng Lụhc,
Cọi bô mi lộ vển vạc thẻm. Tện củ Kể Vú Fã sau tện Dơng Lụhc cọi dụ cháng slèng, sau mạhn tay tử Mưhn cọi fuhc slạy Mưhn.
Slỉ tú củ tế, mõi tú mi hỏhc píhc, cahng kên sau bờng đáh téhm mạhn thả; vahn hưhn càng mãi mi sláhc dụ: “Slến hừ, slến hừ, slến hừ, Kể Hông dụ Kể Vú Fã Kên Lống Nhéht, HÔNG ĐÃ MI, ĐÁNG MI SAU ĐÁNG MA!”
Cáu chểu thẻo, sau đày ngihn hỉhng củ lái cưhn lìhng fã cahng kên tện, mạhn tú củ sau mạhn cưhn kể tau. Mi hãng, sển cưhn lìhng fã
tô say hạt hỉhng heng vạ: “Dơng Lụhc đã bĩ khà Đàng đày kên nể, fảt sai, khốn cái, Slứhc lưhc, kỉhng nể, đáy hụhng sau hạt hạhn!”
Cáu đày ngihn mõi lộ hẻht ọc ma dụ tihng fã, tàh tóhm, bờng tàh tóhm, cháng hài, sau tại chùhng mõi lộ cháng mạhn tị tế tô càng vạ: “Pào hừ Hông nạhng tihng tện sau Dơng Lụhc Đày hạt hạhn, kỉhng nể, đáy hụhng sau slứhc lưhc hừ thửhng tợi tợi!”
Slỉ tú củ tô càng: “A-men!” Sau mạhn cưhn kể tau kị lohng fuhc sau thơ pải.
Hảu càng đời pô sau mạhn cộn thỉhn vạ: “Cử tỏhm lohng tihng mạhn phủ sau dồ mạhn phủ khọi nà củ Hông nạhng tihng tện sau khọi cớn bưhc củ Dơng Lụhc;