15 ‘Cáu hũ mạhn cóhng vệc củ lụhc; lụhc mi ham sạhm mi bóhng. Ợc lahng lụhc bóhng hay ham dụ hởn.
Cưhn hah đệp cố hay mế hởn Cáu mi đàng đời Cáu; cưhn hah đệp lụhc bạo hay lụhc sláo hởn Cáu sạhm mi đàng đời Cáu.
Đời vị tỗi ạc sệt lái, chế nến slíhm tô đệp củ lái cưhn cọi lơng dưhn
“Bô mi cưhn hah mi bạt hẻht khòi sau slóng chù; vị cọi ngẻt chù này tẹo đệp chù tế, hay nể chù này tẹo khỉhng chù tế. Mạhn lụhc mi pehn hư dị fuhc slạy Kể Vú Fã tẹo dị fuhc slạy sen sai thẻm.
Cử cháhn slíhm, da chãn lơi; fải mi chửhng ị hô hửhn; fải fuhc slạy Kể Hông.
Sáhn cưhn hah mi kỉhng đệp Kể Hông dụ fải bĩ a-na-them! Ma-la-na-tha!
Vị cáu láo vạ sli cáu páy thửhng hảhn pị nõng mi lùhm cáu mộng tàhng, nhahng pị nõng sạhm hảhn mạhn phủ mi lùhm pị nõng mộng ại. Cáu láo vạ cháng pị nõng vữhn mi lộ tô kẹo, pi nhi, bưhc, máht mí, càng sàu, tô sổn, tại vạ, hỗn hão.
Lộ cáu cau hổ, tế dụ lộ đệp củ pị nõng sệt vahn sệt táhng khừhn, sau lộ hũ đời mõi lộ nhựhn hũ đày đố,
Pị nõng ới, mạhn phủ fải lúhc hah tô cảm ớn Kể Vú Fã mơ pị nõng; sau lộ này nhéht đúhng, vị lộ slửhn pị nõng táhng khừhn nhéht lái, sau lộ đệp củ mõi cưhn cháng pị nõng tô say sệt vahn sệt táhng khừhn.
vị tế dụ cưhn nưhng slíhm pahn lahn, mi òn cháng mõi têu lộ củ chàu.
Nhơ tịhng fuhc lỉ cháhn chỉhng, pị nõng đã slao sịhng khảhn ngau chàu tẻc đày mi slíhm pị nõng cháhn slíhm. Cử cả slíhm tô đệp ại cháhn.
‘Cáu hũ mạhn cóhng vệc củ lụhc, lộ khồ củ lụhc, lộ tại nại củ lụhc. Cáu hũ lụhc mi pehn hư chĩu tày mạhn óhng sàu, sau đã slử mạhn cưhn tảng sửhng vạ cưhn hẻht thạy tẹo mi sự vạ cưhn hẻht thạy, sau lụhc đã nhựhn ọc vạ hảu dụ mạhn óhng càng nhạu.
Tẹo vạ lộ Cáu cảy lụhc, tế dụ lụhc đã bồ slíhm kỉhng đệp tau sli.
“Cử slì hừ cưhn lìhng fã củ Hỗi Slến Sạt-đe vạ: Này dụ vam càng củ Hông mi chéht slíhng củ Kể Vú Fã, sau chéht đáu đị: ‘Cáu hũ mạhn cóhng vệc củ lụhc; lụhc mi tểng vạ đếu, tẹo vạ dụ thải.
Pehn tế, vị lụhc thàu thàu, mi bóhng sạhm mi ham, chế nến Cáu cọi hai lụhc ọc khọi pảc Cáu.’